tailieunhanh - Nỗi Sợ

Iren vừa ra khỏi nhà người yêu và xuống cầu thang thì một nỗi sợ đột ngột và vô lý lại xâm chiếm lấy nàng. Như có một con quay đen quay tít trước mặt, đầu gối bủn rủn, khiến nàng phải vội bám lấy lan can cầu thang để không bị bổ nhào về phía trước. Đây không phải là lần đầu nàng thực hiện cuộc viếng thăm nguy hiểm này và cơn run sợ bất chợt đó cũng không phải là nàng chưa hề nếm trải. Bao giờ cũng vậy, khi ra về, dù cố gắng tự kiềm. | Stefan Zweig Nỗi Sợ Chương 1 Iren vừa ra khỏi nhà người yêu và xuống cầu thang thì một nỗi sợ đột ngột và vô lý lại xâm chiếm lấy nàng. Như có một con quay đen quay tít trước mặt đầu gối bủn rủn khiến nàng phải vội bám lấy lan can cầu thang để không bị bổ nhào về phía trước. Đây không phải là lần đầu nàng thực hiện cuộc viếng thăm nguy hiểm này và cơn run sợ bất chợt đó cũng không phải là nàng chưa hề nếm trải. Bao giờ cũng vậy khi ra về dù cố gắng tự kiềm chế nàng vẫn bị quỵ bởi nỗi sợ buồn cười và khó hiểu đó. Việc đi đến chỗ hẹn thực vô cùng dễ dàng. Sau khi cho xe dừng lại ở góc phố nàng lầm lũi nhanh chân vượt qua mấy con đường hẻm rồi vội vã bước lên thềm. Sự e ngại ban đầu có xen lẫn tâm trạng bồn chồn lần nào cũng tan ngay trong vòng tay đón tiếp nồng ấm của người yêu. Nhưng sau đó lúc ra về một cơn mn bí ẩn chạy khắp người ở đây có pha lẫn cái ân hận về lỗi lầm của mình với nỗi sợ đến phát điên lên rằng trong phố bất cứ ai cũng có thể qua nét mặt nàng mà biết rõ nàng từ đâu đến và đáp lại vẻ bối rối .của nàng bằng nụ cười xấc xược. Ngay những phút cuối cùng bên người yêu cũng đã bị thắc thỏm về nhưng mối đe doạ đang chờ. Khi đã sửa soạn xong để ra về bàn tay run lên vì xúc động nàng chỉ còn nghe một cách lơ đãng những lời anh ta nói và vội vã khước từ những cử chỉ cuồng nhiệt của người yêu. Đi tất cả ở nàng chỉ còn là muốn ra về rời bỏ căn phòng này ngôi nhà này bứt ra khỏi mối tình này để trở lại sống với cái thế giới phong lưu êm ả của mình. Tiếp đó những lời nói cuối cùng vô ích mà anh ta tìm cách trấn an nàng trong phút bồn chồn nàng đã không nghe thấy nữa. Và sau hết là cái giây phút mà nàng nghe ngóng sau cánh cửa để xem có ai lên xuống cầu thang không. Ra đến bên ngoài nỗi sợ .như đã chờ sẵn để túm chặt lấy nàng và bóp nghẹt trái tim nàng đến nỗi ngay mấy bước đầu nàng đã thở dốc. Nàng đứng như thế mắt nhắm nghiền trong một phút khao khát hít thở không khí mát mẻ của buổi hoàng hôn còn phảng phất trong cầu thang. Bỗng ở tầng trên.

TỪ KHÓA LIÊN QUAN