tailieunhanh - Người Chết Cũ Phải Nhường Chỗ Cho Người Chết Mới

Cũng giống Trò chơi xin quá giang, Người chết cũ phải nhường chỗ cho người chết mới tả một cuộc làm tình, và quan trọng hơn, là những gì xảy ra trong đầu các nhân vật chính trước và trong lúc làm tình ấy. Những sợ hãi, lo lắng dành cho cơ thể của chính mình và trước cái nhìn của cái khác trở thành nỗi ám ảnh khôn nguôi, nỗi ám ảnh thuộc hiện sinh, sẽ còn xuất hiện đi xuất hiện lại ở rất nhiều nhân vật sau này của tiểu thuyết Kundera, rõ nhất là ở Jaromil. | Milan Kundera Người Chết Cũ Phải Nhường Chỗ Cho Người Chết Mới Lời giới thiệu của dịch giả Cũng giống Trò chơi xin quá giang Người chết cũ phải nhường chỗ cho người chết mới tả một cuộc làm tình và quan trọng hơn là những gì xảy ra trong đầu các nhân vật chính trước và trong lúc làm tình ấy. Những sợ hãi lo lắng dành cho cơ thể của chính mình và trước cái nhìn của cái khác trở thành nỗi ám ảnh khôn nguôi nỗi ám ảnh thuộc hiện sinh sẽ còn xuất hiện đi xuất hiện lại ở rất nhiều nhân vật sau này của tiểu thuyết Kundera rõ nhất là ở Jaromil của Cuộc sống không ở đây và Tereza của Đời nhẹ khôn kham. 1 Anh trở về nhà đi dọc một phố của một thành phố nhỏ vùng Bohême nơi anh đã sống từ nhiều năm nay buộc phải sống một cuộc đời không mấy vui thú với những người hàng xóm lắm điều và với sự thô thiển đơn điệu vây bọc ở cơ quan và anh bước đi hờ hững đến nỗi người ta vẫn thường như thế khi đi trên một con đường đã qua hàng trăm lần suýt nữa không nhận ra bà. Nhưng bà đã nhận ra anh từ xa và vừa đi đến gần bà nhìn anh cười vào đúng phút cuối cùng khi anh đi ngang qua bà nụ cười đó làm bật lên một lóe chớp trong ký ức anh và kéo anh ra khỏi sự uể oải. Tôi không nhận ra chị đấy anh nói nhưng đó là một lời xin lỗi vụng về khiến họ rơi ngay vào một đề tài khó chịu mà anh rất muốn tránh mười lăm năm nay họ không gặp nhau và cả hai đã già đi. Tôi thay đổi đến thế cơ à bà hỏi anh trả lời là không và mặc dù đó là một lời nói dối thì nó cũng không hoàn toàn như thế bởi vì nụ cười rụt rè đó trong đó một khả năng hào hứng vĩnh cửu được thể hiện một cách ngượng ngùng và khiêm tốn đã đến với anh qua khoảng cách nhiều năm không hề bị thay đổi và làm anh xáo động bởi nụ cười đó gợi lên trong anh cái vẻ bên ngoài ngày xưa của người đàn bà rõ ràng đến mức anh phải cố lắm mới quên được nụ cười để nhìn bà trong thực tế bà gần như đã trở thành một bà già. Anh hỏi bà đi đâu và bà có đang định làm gì không và bà trả lời bà đến để giải quyết công chuyện và chỉ còn phải chờ tàu về .

crossorigin="anonymous">
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.