tailieunhanh - Truyện ma Tiếng Gào Trong Đêm

Dưới đây là một truyện ngắn giá trị của tác giả Nguyễn Thị Ngọc Nhung, mô tả những diễn biến rùng rợn của một chuyến vượt biên, trong đó tác giả là nạn nhân. Truyện được viết dưới dạng tự thuật, nên lôi cuốn từ đầu đến cuối, khiến người đọc vô cùng hồi hộp, như được sống lại những kỷ niệm hãi hùng của ngày xưa. vượt biên. °°° Ghe chòng chành giữa dòng nước, tôi sợ hãi ngồi bám chặt mạn thuyền, mắt láo liên nhìn trời đêm sáng lờ mờ ánh trăng mười chín. Chúng tôi ngồi. | Nguyễn Thị Ngọc Nhung Tiếng Gào Trong Đêm Chương 1 Dưới đây là một truyện ngắn giá trị của tác giả Nguyễn Thị Ngọc Nhung mô tả những diễn biến rùng rợn của một chuyến vượt biên trong đó tác giả là nạn nhân. Truyện được viết dưới dạng tự thuật nên lôi cuốn từ đầu đến cuối khiến người đọc vô cùng hồi hộp như được sống lại những kỷ niệm hãi hùng của ngày xưa. vượt biên. Ghe chòng chành giữa dòng nước tôi sợ hãi ngồi bám chặt mạn thuyền mắt láo liên nhìn trời đêm sáng lờ mờ ánh trăng mười chín. Chúng tôi ngồi dồn đống trong khoang thuyền. Hai tên đàn ông to người chèo ghe gõ nhẹ trên mui báo hiệu đã đến nơi tạm an toàn chúng tôi có thể cử động đôi chút. Người chèo mũi vén tấm lá che mui nhìn vào. Bây giờ mình phải đi bộ một khoảng tui dẫn hai người một lần. Chia ra để khỏi lộ. Mấy người khác cứ ngồi đợi đến phiên nhớ đừng nói chuyện lớn tiếng. Hắn dẫn hai người đàn bà ngồi sát cửa mui đi trước. Cả đám ngồi đợi ẩn nhẫn. Tim tôi chưa hết hồi hộp đập thình thịch thể như bất cứ người nào ngồi gần cũng đều có thể nghe được nhịp ấy. Phong nắm tay tôi. Tay Phong đẫm mồ hôi và lạnh. Tôi phải ngồi bệt và khom lưng hai đầu gối co đụng cằm gọn lỏn trong lòng Phong. Khoang ghe quá chật cho mười người ngồi lèn nhau phía ngoài còn tấn mấy buồng chuối mùi nhựa nồng chát. Bên trái tôi cha mẹ Phong dúi sát nhau. Một bé trai độ bốn năm tuổi bị uống thuốc ngủ nằm im lìm trong lòng cha nó. Bà vợ ngồi kế bên chân trái đạp chân tôi nhưng hình như bà không biết và tôi cũng không thể dời chân đi nơi khác. Đành chịu. Người con gái ngồi kế có lẽ là em gái bà mặc bà ba đen như gái quê mặt từa tựa nét. Khí trời đêm hơi lạnh nhưng bên trong khoang nóng hầm hơi người. Hình như cái nóng hậm hực ấy tăng gấp bội vì trộn lẫn với nỗi căng thẳng bập bùng ngập ngụa không gian. Tôi lén nhìn đồng hồ giấu trong ngực áo. Khoảng 2g15 sáng. Tôi thì thầm nơi tai Phong Hơn hai giờ sáng rồi anh. Phong gật nhẹ đầu. Người đàn ông chèo lái ngồi im như pho tượng. Đôi khi ánh mắt của hắn lấp lánh nhẹ

TÀI LIỆU LIÊN QUAN