tailieunhanh - Đảo Giấu Vàng

Ngày ấy cha tôi còn đứng chủ quán cơm "Đô đốc Bin- bâu". Quán cơm dựng ở một nơi hẻo lánh trên cửa biển. Hàng ế ẩm, khách thưa thớt, cảnh nhà túng quẫn. Cha tôi phần lo buồn, phần ốm yếu khật khừ. Cha tôi có thể còn sống lâu nữa nếu không gặp phải cái tên thủy thủ già ấy đến trọ. Tôi còn nhớ rõ như mới gặp hắn hôm quạ Hắn nặng nề đi đến cửa, chiếc hòm đặt trên xe theo sau. Người hắn to lớn, vạm vỡ, nước da lưng sạm như gạch nung,. | R. L. Stine Đảo Giấu Vàng MỤC LỤC 1. Tên giặc biển già đời 2. Hắc Cẩu 3. Cái vết đen 4. Cái hỏm của viên chúa tàu 5. kiếp thằng mù 6. Giấy tờ của viên chúa tàu 7. Tên bếp tàu 8. Vấn đề khí giới và thuốc súng 9. Đi biển 10. Những điều tôi nghe được khi nấp trong thùng lê 11. Hội đồng quân sự 12. Bước chân lên đảo 13. Người trong đảo 14. Cố thủ trên đảo 15. Trong lô cốt 16. Xin ve đi thương lượng 17. Trận đánh khu vực lôcốt 18. Lênh đênh trên biển 19. Khi nước triều xuống 20. Chiếc thuyền độc mộc lênh đênh 21. Tôi hạ lá cờ đen của giặc xuống 22. Lão Han 23. Đồng ăn tám 24. Trong trại quân thù 25. Lại cái vết đen 26. Giữ đúng lời hứa 27. Đi tìm nơi giấu của 28. Tiếng hát trong lùm cây 29. Một tay đầu têu thất thế 30. Chương Kết Chương 1 Tên giặc biển già đời Ngày ấy cha tôi còn đứng chủ quán cơm Đô đốc Bin- bâu . Quán cơm dựng ở một nơi hẻo lánh trên cửa biển. Hàng ế ẩm khách thưa thớt cảnh nhà túng quẫn. Cha tôi phần lo buồn phần ốm yếu khật khừ. Cha tôi có thể còn sống lâu nữa nếu không gặp phải cái tên thủy thủ già ấy đến trọ. Tôi còn nhớ rõ như mới gặp hắn hôm quạ Hắn nặng nề đi đến cửa chiếc hòm đặt trên xe theo sau. Người hắn to lớn vạm vỡ nước da lưng sạm như gạch nung cái đuôi tóc trên đầu bết lại như keo lòng thòng trên cổ áo xanh đã hoen nhiều vết tay hắn sần sùi trên má có một vết sẹo chém dọc xuống trắng bệch trông đến bẩn. Tôi còn nhớ hắn đứng đưa mắt nhìn quanh cửa biển miệng huýt sáo rồi cất tiếng hát bài hát cổ của bọn thủy thủ bài hát ấy về sau hắn hát luôn. Mười lăm thằng trên hòm người chết ỳ a ỳ a. Be rượu rum say bét say be Hắn hát to giọng ồ ồ cũ kỹ. Hát xong hắn cầm gậy gõ cửa. Cha tôi ra hắn bão đem một cốc rượu rum giọng rất cộc cằn. Hắn nhấm nháp rượu ra vẻ một tay sành. Hắn chăm chú nhìn ra bờ biển dốc ngược nhìn vào cái biển cửa hàng rồi nói - Cái quán này thật là nơi thuận lợi. Đông khách không bác Cha tôi trã lời - Thưa khách lắm. - Cũng chỉ cần thế. Nói xong hắn gọi người phu khuân hòm vào nhà. Lát sau hắn lại nói - Tôi