tailieunhanh - Đóa Lan Rừng Nổi Loạn

Một tiếng rú lên đâu đó, xuyên qua các bức tường đệm, vang lên giữa cơn bão tố tung hoành làm rung chuyển các cửa mở của khu nhà. Tiếng thét, không giống người, không phải tiếng kêu đau khổ, sợ hãi, mà là tiếng một kẻ đần độn, khùng điên. Nó bùng ra càng lúc càng cao trong tắc nghẹn rồi chuyển sang điệu rền rĩ bi thương của một người điên than vãn về số phận của mình. Lúc ấy cô y tá xinh đẹp xuất hiện nơi góc tối hành lang rộng chạy xuyên suốt ngôi nhà | James H. Chase Đóa Lan Rừng Nổi Loạn Người dịch Thái Dương CHƯƠNG MỘT 1. Một tiếng rú lên đâu đó xuyên qua các bức tường đệm vang lên giữa cơn bão tố tung hoành làm rung chuyển các cửa mở của khu nhà. Tiếng thét không giống người không phải tiếng kêu đau khổ sợ hãi mà là tiếng một kẻ đần độn khùng điên. Nó bùng ra càng lúc càng cao trong tắc nghẹn rồi chuyển sang điệu rền rĩ bi thương của một người điên than vãn về số phận của mình. Lúc ấy cô y tá xinh đẹp xuất hiện nơi góc tối hành lang rộng chạy xuyên suốt ngôi nhà. Cô mang khay thức ăn dừng lại trước một cánh cửa đặt khay lên chiếc bàn tráng men kê dựa vào tường. Cùng lúc ấy một người đàn ông rắn chắc mập mạp chiếc hàm điểm hai răng vàng vừa bước đến khúc quanh hành lang thấy cô y tá liền nở nụ cười. Nhưng hắn chuyển ngay sang nhăn nhó người phụ nữ điên ở tầng trên vừa kêu rú trở lại. Hắn vừa kéo lê đôi chân vừa nói - Con nhỏ làm tôi điên lên được. Giá như tôi túm được nó tha hồ mà kêu. Cô y tá vuốt các lọn tóc dưới chiếc mũ choàng trắng ôm khuôn mặt xinh xắn - Ồ lúc nào cũng chỉ là số 10 thôi Cứ trời giông là cô ta rú lên như thế. Nhốt cô ta giữa các bức tường có nệm chắn là phải thôi. - Đáng lẽ phải cho nó ngủ đi - người mập mạp nói. - Nó làm tôi khiếp quá. Biết thế này tôi không nhận làm ở đây. - Không nên quan tâm đến điều đó anh Joe ạ - cô y tá thản nhiên nói. - Ở nhà thương điên thì chỉ có thế thôi chứ có gì nữa đâu Joe lắc đầu - Không phải đâu. Nó làm đầu óc tôi rối tung lên. Sáng nay nó muốn móc mắt tôi cô chưa biết sao - Ai cũng biết rồi. - Cô y tá trả lời nhạo báng. - Hình như lúc đó anh run lên như tàu lá - Tôi không có cách nào khác là nốc cả ly cô-nhắc của bác sĩ Travers. - Joe gắng gượng mỉm cười. - Thế mà lão còn nhạo tôi nữa. - Rồi hắn im lặng một lúc nén nỗi cay đắng và tiếp. - Cô có nghe tiếng gió thổi không Cảnh ở đây đã thừa ảm đạm mà gió còn rên như hồn ma kêu khóc. - Anh cứ đọc sách mãi. - cô y tá nói. - Tôi thì không ưa tiếng gió nổi lên. Tiếng kêu của người điên bỗng đổi

TÀI LIỆU LIÊN QUAN
TỪ KHÓA LIÊN QUAN