tailieunhanh - Không anh thì ai khác

Tôi không thể đếm được đã bao nhiêu ngày kể từ khi Tùng Anh xa tôi. Nhưng tôi biết, chỉ vừa mới đây thôi, có lẽ do quá nhớ hoặc quá nuối tiếc những tháng ngày chúng tôi đã trải qua mà tôi vẫn cố gắng không chấp nhận sự thật, rằng là anh ấy đã lên máy bay và cách xa tôi hàng nghìn kilomet. | Không anh thì ai khác Tôi không thể đếm được đã bao nhiêu ngày kể từ khi Tùng Anh xa tôi. Nhưng tôi biết chỉ vừa mới đây thôi có lẽ do quá nhớ hoặc quá nuối tiếc những tháng ngày chúng tôi đã trải qua mà tôi vẫn cố gắng không chấp nhận sự thật rằng là anh ấy đã lên máy bay và cách xa tôi hàng nghìn kilomet. Paris hoa lệ. Tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ vì một người con trai mà phải phá giá bản thân đến kịch sàn như vậy. Cũng đáng. Tùng Anh là người của công chúng mọi cô gái đều muốn có anh ấy. Suất học bổng toàn phần sang Pháp là do anh tự kiếm được trước khi lên đường du học đã làm quản lý kinh doanh một mạng lưới bán hàng đa cấp ở tuổi 19 hát cực hay và chơi piano cực đỉnh biết nấu ăn thậm chí khá ngon. Thế nào Hình mẫu lí tưởng chưa Vậy thì tại sao anh đã từng là của tôi Đừng thắc mắc chính tôi cũng đang đập đầu bồm bộp vào tường mà vẫn chưa có câu trả lời đây. Đôi khi tôi đứng lặng trước gương hàng giờ liền nhìn mình một lượt rồi cười nhạt - Mình mà không xấu thì phết ấy chứ. Hài hước nhỉ Biết vậy nên tôi vẫn tự an ủi rằng Người đàn bà tầm thường mới cần nhiều nhan sắc bởi người đàn ông tầm thường dùng mắt nhiều hơn trái tim . Thực ra không phải tôi mờ nhạt tôi cũng là tác giả của một số truyện ngắn với một số lượng đông đảo những người yêu mến có chút cá tính dở hơi cộng một cái đầu khá nhiều suy nghĩ kiểu lộn ruột. Chỉ là do Tùng Anh quá chói lóa khiến tôi phần nào nhòe nhoẹt khi đi bên anh ấy mà thôi. Tôi ghét cái cách những đứa con gái khác vây lấy anh ấy hỏi han trò chuyện khi chúng tôi đang hẹn hò. Giống như tôi chẳng hề tồn tại bên cạnh anh hay vô hình đại lọai là như vậy. Chẳng những thế anh còn tươi cười hớn hở bắt chuyện lại nhiệt tình khiến tôi trở nên vô duyên và thừa thãi kinh khủng. Cho đến lúc họ bỏ đi tôi ấm ức hậm hực thì anh ôn tồn giải thích - Phải giữ hình tượng em ạ anh là người kinh doanh mà. Toàn mấy đứa cấp dưới của anh đấy. Anh có vẻ luôn tự hào về bản thân. Tôi cũng tự hào vì anh. Khi đó tôi đang là sinh viên năm thứ nhất còn .

TÀI LIỆU LIÊN QUAN
TÀI LIỆU MỚI ĐĂNG
31    226    0    29-03-2024
19    220    0    29-03-2024
34    199    1    29-03-2024
8    163    0    29-03-2024
42    171    1    29-03-2024
10    112    0    29-03-2024
5    115    0    29-03-2024
75    130    0    29-03-2024
crossorigin="anonymous">
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.