tailieunhanh - Người có muốn nghe về những hoang mang?

Tháng mười hai tràn về trong em cùng nỗi nhớ anh vô tận. Tuyết rơi dày nơi xứ người lạnh lẽo. Hơi lạnh cuộn tròn vào người em lim dim mắt, tìm chút hơi ấm còn sót lại mà biết đâu rằng trong em cũng lạnh lẽo từng giờ. Bất giác, em thèm lắm cảm giác được anh ôm thật chặt, được vòng tay anh ủ ấm trong những đêm thâu. Quán cà phê cũ xưa chìm trong tuyết lạnh. Đôi lần, em nghiêng đầu áp mặt vào ô cửa kính, im lặng lắng nghe. . | Người có muôn nghe về những hoang mang Tháng mười hai tràn về trong em cùng nỗi nhớ anh vô tận. Tuyết rơi dày nơi xứ người lạnh lẽo. Hơi lạnh cuộn tròn vào người em lim dim mắt tìm chút hơi ấm còn sót lại mà biết đâu rằng trong em cũng lạnh lẽo từng giờ. Bất giác em thèm lắm cảm giác được anh ôm thật chặt được vòng tay anh ủ ấm trong những đêm thâu. Quán cà phê cũ xưa chìm trong tuyết lạnh. Đôi lần em nghiêng đầu áp mặt vào ô cửa kính im lặng lắng nghe. Chẳng gì cả anh ạ ngoài những âm thanh ù ù khàn đục. Tuyết rơi không kêu thành tiếng. Em nhớ tiếng mưa nhớ tiếng lộp độp của mưa khi chạm vào chiếc ô nhỏ bé. Cũng vì chiếc ô nhỏ bé ấy mà em thấy anh gần em hơn đôi chút mà em thấy người em nóng bừng lên thêm đôi chút mà khiến em mất ngủ cả đêm dài. Nhưng đó sẽ chỉ là bí mật của riêng em thôi. Nếu biết chắc anh sẽ cười xòa chê em ngốc. Em đưa tay khuấy đều cốc đen đá đã dần nhạt vị. Ở đâu đó vang lên một bản nhạc không lời. Chàng nhạc công trẻ mỗi khi thấy em đều đệm đàn bài đó. Em gọi đó là bản nhạc cho em anh ạ. Là bản nhạc của em. Xa anh em bắt đầu tập quen dần với cái đắng ngắt của cà phê đen. Ngày xưa em chỉ dùng bạc sỉu anh chê em không biết thưởng thức cà phê. Giờ thì em đã hiểu vì sao anh lại thích cà phê đen như thế. Vì trong đắng có ngọt ngọt nơi đầu môi chóp lưỡi rồi đắng ngắt đến tận bên trong. Em hay có thói quen đưa tay di từng đường trên lớp kính lạnh mờ hơi nước. Một hình trái tim be bé. Một hình trái tim khuất ngay sau. Và một chiếc mũi tên đâm qua rất nhẹ. Thần tình ái cũng thật trêu ngươi anh nhỉ Muốn dính hai trái tim lại với nhau lại phải dùng đến mũi tên làm rỉ máu. Em đôi lần hỏi thần rằng sao không lấy băng keo dán tim em lại với tim anh Thần mỉm cười và bảo băng keo sẽ làm tim em rớt khỏi tim anh mấy hồi. Em bơ vơ lạc lõng chẳng biết tìm đâu cho mình một câu trả lời. Này anh nếu được chọn anh sẽ chọn để con tim ta cùng rỉ máu và dính chặt vào nhau Hay thả nhau ra cho con tim nhau nguyên vẹn Đôi lần anh ạ khi lang thang trên những con phố vắng

TÀI LIỆU LIÊN QUAN
crossorigin="anonymous">
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.