tailieunhanh - Chị Lượm
Thật ra chị tên Phà Ca, Lê Thị Phà Ca. Hồi đó cha chị rất ghiền “Người vợ không bao giờ cưới”. Ngày mẹ chị sinh, biết chị là con gái, ông mừng húm. Không chút đắn đo, ông chạy ù ra xã đăng ký ngay khai sanh cho chị với cái tên của cô sơn nữ dễ thương trong tuồng cải lương ruột của ông. Lúc nhỏ, chị èo uột lắm. Hàng xóm nói ai biểu đặt tên chi đẹp quá nên khó nuôi thì phải. Hay đổi thành con Đèo, con Đẹt, con Đẻn gì đó cho con. | Chị Lượm TRUYỆN NGẮN CỦA LÊ MINH TÚ Thật ra chị tên Phà Ca Lê Thị Phà Ca. Hồi đó cha chị rất ghiền Người vợ không bao giờ cưới . Ngày mẹ chị sinh biết chị là con gái ông mừng húm. Không chút đắn đo ông chạy ù ra xã đăng ký ngay khai sanh cho chị với cái tên của cô sơn nữ dễ thương trong tuồng cải lương ruột của ông. Lúc nhỏ chị èo uột lắm. Hàng xóm nói ai biểu đặt tên chi đẹp quá nên khó nuôi thì phải. Hay đổi thành con Đèo con Đẹt con Đẻn gì đó cho con xác nó chê nó không có nuốt mới nuôi được. Sợ mai mốt chị lớn chị mắc cỡ vì mấy cái tên khó nghe đó suy nghĩ lung lắm cuối cùng cha chị nhờ một người hàng xóm mang chị ra bỏ ở ngã ba đường cái ông giả đò đi ngang chỗ đứa con gái đang khóc đỏ mặt ẵm lên lại giả đò Ui cha con ai mà bỏ ở đây. Ai bỏ tui lượm về tui nuôi à nhen . Dĩ nhiên sau này hai chị em thân thích hơn chị mới kể tôi nghe chuyện đó. Còn lần gặp đầu chị cứ hồn nhiên em tên Lượm Lượm trong lượm mót chứ không phải lì lợm à nhen . Những khi nghĩ đến chị nhớ đến lần đầu tiên gặp chị tôi luôn tủm tỉm cười một mình. Dù đang ngồi trong lớp học hay đang đi ngoài đường. Nếu ai không biết thật sự tôi đang nghĩ gì thì họ rất có thể cho rằng tôi bị mắc thằng bố hay cũng chạm dây gì á. Trưa đó tôi đang cắm cúi với chiếc đùi gà chiên trong quán cơm cạnh chỗ trọ. Có tiếng lẹp kẹp trước mặt tôi ngước lên một phụ nữ với khuôn mặt hoàn toàn biến dạng cái cổ dài bất thường cứ đưa qua đưa lại liên tục sau mỗi cử động nói tay cầm vài tờ vé số đưa về phía tôi. Anh ơi làm ơn mua dùm em mấy tờ. đùi gà . Tôi chưng hửng trố mắt nhìn về phía chị nghĩ liệu mình có nghe nhầm. Chị lặp lại lần thứ hai câu mời mọc ấy một cách khó nhọc. Sau vài giây cái đầu vốn nhanh nhạy bị đơ như cây cơ vì câu mời lạ tôi nghiệm ra rằng có lẽ chị đang đói thấy cái đùi gà vàng ươm thơm lừng trên tay tôi nên vô thức bật ra những lời đó. Tôi cười nhẹ với chị tỏ vẻ thông cảm mời chị ngồi xuống bên cạnh. Tôi kêu một phần cơm gà mới. Chị khăng khăng Thôi em mới ăn. Ai làm vậy. Với lại em phải đi bán cho .
đang nạp các trang xem trước