tailieunhanh - Người vác chõng tre

Trong ký ức tôi, miền quê đẹp nhất trong đời có lẽ ở một nơi nào đó thuộc làng Thanh Quít ( Quảng Nam ). Tôi gọi có lẽ, vì thực tình, nếu giờ đây trở lại, tôi khó biết được bằng cách nào định hướng cho chính xác; chỉ nhớ rằng, vào thời điểm ấy, Quỳnh bảo tôi : “ Qua khỏi Vĩnh Điện một khúc, gọi xe dừng lại, tụi mình đi bộ một chặp là đến làng “. Bấy giờ, khoảng cuối thập niên 60, quảng đường này đã là một điểm hoạt động thường xuyên của. | Người vác chõng tre Trong ký ức tôi miền quê đẹp nhất trong đời có lẽ ở một nơi nào đó thuộc làng Thanh Quít Quảng Nam . Tôi gọi có lẽ vì thực tình nếu giờ đây trở lại tôi khó biết được bằng cách nào định hướng cho chính xác chỉ nhớ rằng vào thời điểm ấy Quỳnh bảo tôi Qua khỏi Vĩnh Điện một khúc gọi xe dừng lại tụi mình đi bộ một chặp là đến làng . Bấy giờ khoảng cuối thập niên 60 quảng đường này đã là một điểm hoạt động thường xuyên của quân du kích với các vụ bắn tỉa và đánh mìn vào các đoàn xe quân sự khi ngang qua. Vậy mà cùng với Quỳnh về quê tôi thấy an tâm và thanh bình lạ. Năm ấy Quỳnh học đệ ngũ tôi mới vào đệ thất. Chúng tôi gặp nhau ở một xóm nhỏ trên đường Cửa Đại Hội An - nơi khá đông những người học trò từ các miền quê đến ở trọ khi bước vào bậc trung học. Quỳnh là cháu họ của bà Hai Thơ nấu xôi sát hè nhà tôi. Mỗi ngày Quỳnh thường dậy sớm phụ giúp việc nấu xôi rồi luôn tiện ới sang đánh thức tôi cùng đi học. Mỗi tối tôi cũng thường chạy sang ngồi bên ngon đèn dầu của bà Hai Thơ để nhờ Quỳnh chỉ bảo những bài tập Toán Pháp văn. Quỳnh kể ở quê Quỳnh người dân rất giỏi nghề đan vót nên mỗi lần về quê Qùynh thường dành thời gian làm một chiếc chõng tre rồi vác chiếc chõng đó xuống phố ban để thêm tiền lo việc học. Tôi hỏi Quỳnh có biết đan lồng chim không Quỳnh bảo cái đó dễ nhất .Thế là đến kỳ nghĩ hè tôi cùng theo Quỳnh về quê. Hầu như nơi làng quê Thanh Quýt nhà nhà đều là người bà con họ hàng của Quỳnh nên nơi nào tôi cũng gặp gỡ những nụ cười chân chất gọi mời thăm hỏi. Chúng tôi tha hồ leo treò lên các lùm cây để nghịch phá những quả chín thơm ngon. Hết những trò đùa nghịch chiều đến chúng tôi cởi quần áo nhảy xuống vẫy vùng trên một dòng sông xanh ngát vắt ngang qua làng. Tôi quên mất không nhắc đến chuyện lồng chim nhưng có lần cũng thấy Quỳnh soạn tre ra sân ngồi vót chẽ. Qùynh nói mỗi lần ngồi vót tre là Quỳnh cứ bị quên hết mọi thứ y như câu chuyện Phạm Ngũ Lão ngồi đan sọt . Một lần trong một cuộc đổ bộ hành quân càn quét của quân đội cộng .

crossorigin="anonymous">
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.