tailieunhanh - Vết xe đã đổ…

Chiếc xe đạp cọc cạch lăn bánh trên con đường sỏi đá gồ ghề, chân Phong vẫn đạp đều, đầu óc nó cứ lông bông vô hướng. Bùng binh Cây Gõ hiện ra, Phong vòng xe qua chùa Dừa rồi chạy qua đường Bà Hom. Lát sau nó đứng trước căn nhà gỗ dột nát được dùng làm xưởng mộc, nhận đóng gia công vài cái tu hay dăm ba bộ bàn ghế. Cũng nơi đây nó đã ở gần được năm trời, từ ngày chập chững bước vào đại học, cứ sáng sớm nó lại lật đật đạp xe. | vết xe đã đổ. TRUYỆN NGẮN CỦA THANH BÌNH NGUYÊN Chiếc xe đạp cọc cạch lăn bánh trên con đường sỏi đá gồ ghề chân Phong vẫn đạp đều đầu óc nó cứ lông bông vô hướng. Bùng binh Cây Gõ hiện ra Phong vòng xe qua chùa Dừa rồi chạy qua đường Bà Hom. Lát sau nó đứng trước căn nhà gỗ dột nát được dùng làm xưởng mộc nhận đóng gia công vài cái tu hay dăm ba bộ bàn ghế. Cũng nơi đây nó đã ở gần được năm trời từ ngày chập chững bước vào đại học cứ sáng sớm nó lại lật đật đạp xe xuyên từ quận 6 vào quận 1 đến trường Nhân văn nó đang theo học. Chiều về nhìn bản đồ với con đường dài ngoằn ngoèo chấp nối nhau vô hướng nó cảm thấy sợ và phục cho chính mình. Căn phòng cũ giờ được dùng làm nơi để đồ nghề nào là cưa kềm bào búa. nằm vương vãi khắp nơi. Ngồi thừ trên đống gỗ vụn nó thở dài rồi ho húng hắn vài hơi. Giọng thằng Tuấn lại văng vẳng bên tay nó - Tối nay tao muốn bàn với phòng mình về chuyện của thằng Phong nói ra sẽ làm nó buồn nhưng cứ im lặng mãi thì đứa nào cũng lo lắng như vậy sẽ khó chịu lắm Căn gác trọ chật chội u ám năm đứa lặng lẽ nhìn nhau. Minh vừa đi làm thêm về đưa tay quệt mồ hôi rồi lên tiếng - Chuyện đâu đã vào đấy rồi biết là Phong rất đau buồn vì căn bệnh quái ác này nhưng chữ ngờ khó học được lắm điều quan trọng là phải biết giữ gìn sức khoẻ cho nhau kìa. Thằng Duy gật gù tiếp lời - Bệnh của Phong rất dễ lây nhất là qua đường hô hấp. - Tao nghĩ kỹ rồi Nhân tỏ vẻ quan trọng trán nó nhăn lại. - Tụi mình phải dọn đi nơi khác thôi tìm chỗ nào rộng rãi cho thằng Phong nó có một góc riêng chứ tù túng như thế này e rằng. Nhân bỏ lửng câu nói nhưng ý của nó thì Phong đã biết và mọi người đều biết. Chuyện Nhân và duy xích mích về tiền bạc gì đó với bà chủ nhà thêm vào là chứng bệnh của Phong làm cho không khí trở nên căn thẳng hơn. Mưa dạo này Sài gòn mưa lớn quá Phong thích đi trong mưa thói quen này nó thừa hưởng của mẹ từ lúc nhỏ xíu ở Bạc Liêu. Những buổi sáng đi thăm đồng nó chạy loăng quăng sau lưng mẹ để mặc cho nước mưa bắn vào người. Rồi huyện nó chuyển từ

TỪ KHÓA LIÊN QUAN