tailieunhanh - Xe lăn tình yêuNó giương đôi mắt nhìn lên trời, những tia nắng yếu ớt của mùa đông càng làm nó buồn, trên chiếc xe lăn nó ngồi thẩn thờ, vô vọng và rồi nó khóc. Có lẽ nó sinh ra không phải để cười mà để nhìn người khác cười và chỉ biết khóc cho chính mìn
Xe lăn tình yêu Nó giương đôi mắt nhìn lên trời, những tia nắng yếu ớt của mùa đông càng làm nó buồn, trên chiếc xe lăn nó ngồi thẩn thờ, vô vọng và rồi nó khóc. Có lẽ nó sinh ra không phải để cười mà để nhìn người khác cười và chỉ biết khóc cho chính mình thôi. Nó biết phải sống như thế nào khi mà giờ nó chỉ còn một mình, nó làm gì sau cú ngã quá đau ấy, đau đến nỗi nó ước gì mình được chết cùng ba mẹ Cuộc sống cứ mãi trêu đùa. | Xe lăn tình yêu Nó giương đôi mắt nhìn lên trời những tia nắng yếu ớt của mùa đông càng làm nó buồn trên chiếc xe lăn nó ngồi thẩn thờ vô vọng và rồi nó khóc. Có lẽ nó sinh ra không phải để cười mà để nhìn người khác cười và chỉ biết khóc cho chính mình thôi. Nó biết phải sống như thế nào khi mà giờ nó chỉ còn một mình nó làm gì sau cú ngã quá đau ấy đau đến nỗi nó ước gì mình được chết cùng ba mẹ. .Cuộc sống cứ mãi trêu đùa với nó nó bước vào đời bằng ánh mắt thơ ngây của một cô bé tuổi mười tám nó cười với nụ cười như thiên thần và rồi nó bỗng vụt mất đi tất cả những gì nó đang có. Tai nạn ô tô đã cướp đi của nó cả cuộc đời cả nụ cười và niềm tin. Nó là một cô gái nhỏ nhắn có nụ cười dễ thương với hai má lúm đồng tiền nó rất duyên cứ mỗi lần ngượng ngùng là hai má lại ửng đỏ trông rất yêu. Ba mẹ đặt cho nó cái tên cũng dễ thương -Diễm My. Đã hơn một tuần nó vẫn chưa hết sốc vì cái chết của ba mẹ sau vụ tai nạn nó đâu đã quen khi ngồi trên chiếc xe lăn và bây giờ điều nó cảm thấy là bất lực và vô dụng. Nó nhớ ba mẹ nỗi nhớ cứ ùa về dằn vặt cái gió mùa đông càng làm vết thương nó đau hơn nhói hơn. Ngày lại ngày qua đi nó tập quen nhờn với nỗi đau và nó tự hỏi nó phải làm gì cho mình và cho mọi người thôi thì nó cứ cười dù gượng cười thôi cũng làm mọi người cảm thấy an tâm và bản thân nó cũng cảm thấy có thêm chút gì đó gọi là niềm tin. Nó sống cùng với vợ chồng chú ba sống bằng tình thương của những người bà con nó suy nghĩ mãi về những chuỗi ngày còn lại của mình nó nghĩ phải làm gì đó nhưng cái gì đó còn quá mơ hồ. Nó bây giờ đã tàn chứ đâu còn như trước nó có ích gì cho cuộc đời này đây Nó cứ tự hỏi và rồi từ trả lời bằng những giọt mưa của tâm hồn. Sáng nay nó đến lớp sau những ngày nghỉ học ở nhà chịu tang ba mẹ nó thấy lạ lẫm cái cảm giác làm gì cũng phải nhờ vả khiến nó thấy mình thật tệ chú chở nó đến trường bế nó ngồi trên chiếc xe lăn và đưa nó vào lớp. Hàng trăm con mắt đang nhìn nó tiếng cười tiếng rì rầm làm nó thấy sợ nó víu lấy áo của chú - Chú ba .
đang nạp các trang xem trước