tailieunhanh - Truyện ngắn Ấm

"Không phải là anh không thể đợi. Nhưng ba anh yếu quá rồi. Ông ấy cần một cô con dâu, cần một đứa cháu nội." "Tại sao lại phải nói điều đó với em?" *** Mười một giờ hơn. Lạch tạch mở cửa căn hộ nhỏ, không dám mở đèn chính. Cô bạn chung phòng đã thở đều. Nhón nhón chân về "lãnh địa" của mình, quăng chiếc túi xách sang một bên, thả người thật nhanh xuống giường. Quần áo chật chội, mặt mũi lấm lem. Có cảm tưởng như chẳng thể nào ngóc đầu dậy nổi. .Ấy vậy mà. | Am Khôngphải là anh không thể đợi. Nhưng ba anh yếu quá rồi. Ông ấy cần một cô con dâu cần một đứa cháu nội. Tại sao lại phải nói điều đó với em Mười một giờ hơn. Lạch tạch mở cửa căn hộ nhỏ không dám mở đèn chính. Cô bạn chung phòng đã thở đều. Nhón nhón chân về lãnh địa của mình quăng chiếc túi xách sang một bên thả người thật nhanh xuống giường. Quần áo chật chội mặt mũi lấm lem. Có cảm tưởng như chẳng thể nào ngóc đầu dậy nổi. Ày vậy mà vẫn phải dậy. Đèn bàn mờ mờ. Úp vội tô mì thứ ba trong ngày rồi chui thật nhanh vào nhà tấm. Tiếng cô bạn trở mình khẽ làu bàu một câu gì đó tiếng bản địa. Tiếng Anh bập bẹ cũng có cái tốt chẳng thể hiểu người ta đang nói cái gì chẳng cần hiểu người ta đang nói cái gì. Nước chảy xối xả từ vòi sen. Cảm giác như được rũ bỏ cái gì đó. Cứ muốn đứng mãi thế này. Nhưng vẫn phải bò ra. Vừa xì xụp húp mì vừa bật máy tính check mail. Một vài mail của bạn bè trong nhóm về bài tập ngoại khóa cho tuần tới. Mail của mẹ thông báo những tin đều đều rằng cả nhà vẫn khỏe bé út vẫn ngoan con Béo vẫn béo như ngày đi kèm vài bức ảnh. Ngày nào cũng như ngày ấy vậy mà vẫn làm lòng ấm lạ. Rồi mail của James xếp thêm lịch học riêng. Vốn tiếng Anh không ổn khiến mọi môn học trở nên không ổn. Lụi cụi nhắn một email xác nhận giờ học thấy mình bất lực. Di di con chuột một hồi tư lự một lúc lâu rồi cũng click vào mail của T. Đà Nang đang chuyển sang thu. Sao em cứ yêu những thứ mong manh như thế Không về mau anh không giữ được thu cho Như đâu. Vì mùa thu Đà Nang cũng phũ phàng như em vậy mà. Nó bảo nó yêu em anh thì không. Nhưng nó không đợi em đâu anh thì có. Tin anh. Mail nào của T. cũng ngắn gọn và giản đơn như thế. Và luôn gây đau như thế. Mùa thu Đà Nang không đợi Như. Nhưng nó đi và sẽ về. Anh đợi nhưng được đến bao giờ Và khi ra đi có bao giờ trở lại Tắt mail. Lạch tạch lôi bài tiểu luận ra làm. Thiếu vốn từ. Thở dài. Pha một li cà phê thật đen thật đắng. Thói quen khó bỏ từ ngày còn ở nhà. Cuốn sách nhỏ gấp gọn trên giá sách. Màu của hạnh phúc. .

TÀI LIỆU LIÊN QUAN
crossorigin="anonymous">
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.