tailieunhanh - Giấc mơ ban ngày

Đúng hẹn, Dũng đến. Vừa thấy chiếc xe dựng trước thềm, trống ngực tôi đã đập thình thịch. Chúng tôi ngồi bên nhau, nói những câu chuyện không đầu không cuối và đợi chiều đi. Rồi tôi dọn cơm. Những món ăn được tha về từ siêu thị, chứ tôi chẳng còn tâm trạng nào mà nấu nướng. Bữa cơm bày ra trên chiếc bàn ở phòng khách. Tôi thay bộ đồ ở nhà bằng chiếc váy hai dây. Rồi, quên mất là sắp ăn cơm, tôi quyết định thoa một tí son lên đôi môi tái nhợt. Dũng nheo. | Giâc mơ ban ngày TRUYỆN NGẮN CỦA PHƯƠNG TRÀ Đúng hẹn Dũng đến. Vừa thấy chiếc xe dựng trước thềm trống ngực tôi đã đập thình thịch. Chúng tôi ngồi bên nhau nói những câu chuyện không đầu không cuối và đợi chiều đi. Rồi tôi dọn cơm. Những món ăn được tha về từ siêu thị chứ tôi chẳng còn tâm trạng nào mà nấu nướng. Bữa cơm bày ra trên chiếc bàn ở phòng khách. Tôi thay bộ đồ ở nhà bằng chiếc váy hai dây. Rồi quên mất là sắp ăn cơm tôi quyết định thoa một tí son lên đôi môi tái nhợt. Dũng nheo nheo mắt nhìn chiếc váy muốn nói một câu gì đó. Hai đứa chậm rãi ăn tôi chậm rãi mỉm cười khi Dũng nhắc lại những câu chuyện của chúng tôi thời trung học. Chiếc đồng hồ treo tường thong thả đếm tích tắc tích tắc. Bỗng Dũng ngừng câu chuyện nhìn tôi Bây giờ mà Duyên thay đổi. Tôi cắm mặt vào chén cơm tự hỏi làm sao mà thay đổi được đây Có tiếng bánh xe dừng trên con đường lổn ngổn sỏi phía trước nhà. Hình như taxi. Đúng là taxi. Tôi nghe cánh cửa xe đóng lại. Rồi tôi nghe tiếng chân. Những bước chân của người ấy Vào sinh nhật lần thứ hai mươi tám của tôi người ấy đã về đây. Những bước chân thật gần và tôi run rẩy. Một cái gì đó rơi xuống nền vỡ ra một tiếng chói tai. Tôi cúi xuống nhặt. Khi ngẩng lên người ấy đã tươi cười đứng trên ngưỡng cửa phòng khách. Nụ cười đó ánh mắt đó mang lại cho tôi biết bao ấm áp ngay cả trong mơ. Nụ cười lặng đi khi Dũng hỏi to Ai vậy em Người ấy nhìn Dũng rồi nhìn tôi. Đôi mắt của người ấy dừng lại trên chiếc váy hai dây trễ nãi. Đúng lúc ấy không sớm hơn cũng không muộn hơn Dũng đặt tay lên đôi vai trần của tôi Ai vậy em Ánh mặt trời vụt tắt trong đôi mắt vẫn cùng tôi đi vào giấc ngủ. Tôi thấy mình vừa bước hụt chân và rơi xuống một cái hố sâu. Duyên. Giọng người ấy hơi run. Thật kỳ lạ ngay khi có cảm giác rằng mình sắp quỵ xuống đầu óc tôi bỗng sáng rõ. Xin lỗi - Tôi rành rọt nói với người ấy - Xin lỗi về mọi chuyện giữa chúng ta. Đây là. Không biết đã hết câu chưa nhưng những gì tôi định nói người ấy đã hiểu. Còn tôi thì đứng như bị đóng đinh .

TỪ KHÓA LIÊN QUAN