tailieunhanh - Bức vẽ dở dang

Những tia nắng dịu dàng của một chiều thu muộn cuối cùng cũng tắt hẳn sau mấy tán cây xanh rợp. Hoàng hôn lập tức khoác lên nghĩa trang một màu trầm buồn u ám, cái sắc màu như muốn làm người ta tan chảy trong nỗi cô đơn. Hoàng vẫn ngồi yên trước ngôi mộ nằm khuất trong một góc tĩnh lặng, nơi có những bụi hoa hồng leo bò lan lên cả tấm bia cẩm thạch. | Bức vẽ dở dang Những tia nắng dịu dàng của một chiều thu muộn cuối cùng cũng tắt hẳn sau mấy tán cây xanh rợp. Hoàng hôn lập tức khoác lên nghĩa trang một màu trầm buồn u ám cái sắc màu như muốn làm người ta tan chảy trong nỗi cô đơn. Hoàng vẫn ngồi yên trước ngôi mộ nằm khuất trong một góc tĩnh lặng nơi có những bụi hoa hồng leo bò lan lên cả tấm bia cẩm thạch. Nhìn anh khi ấy người ta rất khó đoán được bao nhiêu tuổi bởi nỗi đau quặn thắt cứ hằn sâu trên từng nét mặt khiến anh như đã trải qua cả một cuộc đời dài dằng dặc buồn thương. Hoàng đã vượt được qua những năm cô đơn khủng khiếp ấy chỉ với một niềm tin rằng Châu đang bình yên và hạnh phúc bên gia đình nhỏ của mình. Dù có chết đi sống lại anh cũng không thể tưởng tượng được rằng đón mình trong ngày về ấy lại chỉ có nấm mồ lạnh ngắt không thể tin nổi rằng sẽ không bao giờ còn được ôm lấy bờ vai cô lùa tay vào mái tóc cô hay ghé sát môi thì thầm bên tai cô rằng anh yêu và nhớ cô tới chừng nào. Một cơn đau đớn tột cùng như trào lên bóp nghẹt trái tim Hoàng anh gục xuống cảm thấy máu toàn thân đã trở nên lạnh ngắt. Anh là. Hoàng phải không Một giọng nam trầm đầy u uẩn chợt vang lên phía sau tạm thời kéo Hoàng ra khỏi nỗi đau thương giằng xé. Anh ngẩng đầu lên quay lại. Đó là một người đàn ông lớn hơn Hoàng vài tuổi trông đơn giản nhưng lịch thiệp. Điều khiến Hoàng lập tức chú ý đến là đứa bé đứng sát bên hông người đó. Anh đứng dậy loạng choạng như muốn ngã. Đôi mắt của Châu đôi mắt lúc nào cũng như ướt đẫm đôi mắt luôn đau đáu trong từng giấc ngủ chập chờn của anh đang mở to trên khuôn mặt đứa bé. Hoàng vội bám vào bia mộ để khỏi gục ngay xuống đó. Trong khi bé Lâm mải mê với những bông hoa trắng hồng xinh xinh phủ đầy mộ mẹ hai người đàn ông lặng lẽ ngồi trên chiếc ghế dài cách đó không xa mỗi người đuổi theo một ý nghĩ khác nhau. Khá lâu sau đó Hoàng mới cất được thành lời dù cổ họng anh vẫn nghẹn đắng. Cô ấy có đau đớn không Cũng không quá lâu. Cô ấy cũng đã giành giật sự sống suốt 2 ngày. Trước khi đi cô ấy

TỪ KHÓA LIÊN QUAN
crossorigin="anonymous">
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.