tailieunhanh - Ván thế

Nàng là ảo ảnh Là ánh trăng Tôi nói với bà: mẹ, nếu con và chồng con không sống nổi với nhau, con sẽ về ở với mẹ đẻ. Mẹ chồng tôi thất sắc: con ơi, con đã phải khó khăn nhọc nhằn, cố nhẫn nại lên con. Tôi cười. Nụ cười chứa những tia lạnh lẽo như kiếm. Mưa xuống rất mạnh. Những hạt nước rơi ào ạt từ trên trời như muốn uy hiếp lòng người, đẩy những con người bé nhỏ rúm ró trong những cái ổ của họ. Mẹ chồng tôi xếp nốt những khuôn than. | Ván thế TRUYỆN NGẮN CỦA VÕ THỊ XUÂN HÀ Nàng là ảo ảnh Là ánh trăng Tôi nói với bà mẹ nếu con và chồng con không sống nổi với nhau con sẽ về ở với mẹ đẻ. Mẹ chồng tôi thất sắc con ơi con đã phải khó khăn nhọc nhằn cố nhẫn nại lên con. Tôi cười. Nụ cười chứa những tia lạnh lẽo như kiếm. Mưa xuống rất mạnh. Những hạt nước rơi ào ạt từ trên trời như muốn uy hiếp lòng người đẩy những con người bé nhỏ rúm ró trong những cái ổ của họ. Mẹ chồng tôi xếp nốt những khuôn than dính mưa vào gầm bếp rồi quay ra nhìn tôi chăm chú. Tôi đang ném cái khố dính đầy máu đỏ ra ngoài trời mưa. Dòng nước tràn trề đẩy cái khố trôi trôi đi như tiếc nuối. Máu loang đỏ như vết thương bị xé toạc. Tôi cố tình cho bà nhìn thấy máu của mình. Để ngực bà co thắt lại từng cơn. Để bà cũng phải đau như tôi. Tôi bảo mẹ con vẫn chưa ổn. Trong người con vô vàn kim chích. Tôi nói thái độ thật lòng. Nhưng tôi khó yêu bà. Khoảng cách giữa tôi và bà mảnh một đường và sâu thẳm. Tiếng sông âm thầm chảy phía sau nhà. Tôi cười nhạt nhìn dòng nước mưa tìm về sông. Bà bảo mẹ hiểu rồi. Nếu con thương con trai mẹ con ơi con phải làm gì đi chứ Tôi chạy băng qua đường phố nghẹt xe cộ và mùi mưa mới dứt. Nắng dịu dàng lan tỏa những cánh lan long lanh nhô ra sau những búp xanh vừa được tưới đẫm nước trời. Chồng tôi đang ngồi đánh cờ trong cái quán nhỏ tồi tàn. Bên cạnh là một dòng mương tối om hôi sình. Anh mặc áo trắng sơ-vin quần âu màu ghi xám. Từ xa tôi đã nhìn thấy đuôi con mắt như loài báo lúc si tình mơn man ấm áp và đầy bí hiểm của loài mãnh thú. Tôi bảo em đã mua cho anh ly cà phê này trong cái quán mọi khi chúng mình hay ngồi. Cà phê thật là thơm và đậm. Anh nhấp ngụm cà phê không nhìn thấy tôi. Anh và gã đàn ông đường phố đối diện nhau da diết với bàn cờ đang chờ phá thế. Bàn tay chồng tôi quờ quờ vào túi áo ngực. Tôi lấy bao thuốc trong túi ra bảo Đây. Loại thuốc này chắc anh thích. Còn đậm hơn cái thằng ba số. Chồng tôi vớ cái quẹt quẹt một cái. Ngọn lửa nhỏ xíu bùng lên. Lòng tôi ấm áp. Tôi ngắm người đàn

TỪ KHÓA LIÊN QUAN