tailieunhanh - Ngược chiều gió cuốn

Mình có đôi lời muốn nói trước khi bắt đầu câu chuyện. "Ngược chiều gió cuốn" là một truyện ngắn mình muốn tặng cho người bạn mới quen trên Zing Forum, đó là Ruby. Đây cũng là món quà mình muốn tặng Ruby và mọi người như một lời nhắn gửi của cuộc sống. Tuy rằng nó không hay, ngòi bút của mình không chuyên nghiệp để các bạn cảm thấy mến phục nhưng mình mong mọi người sẽ đón nhận nó bằng tấm lòng của một con nhóc chưa đủ tuổi để hiểu cái gọi là sự đời nhưng. | Ngược chiều gió cuốn Mình có đôi lời muốn nói trước khi bắt đầu câu chuyện. Ngược chiều gió cuốn là một truyện ngắn mình muốn tặng cho người bạn mới quen trên Zing Forum đó là Ruby. Đây cũng là món quà mình muốn tặng Ruby và mọi người như một lời nhắn gửi của cuộc sống. Tuy rằng nó không hay ngòi bút của mình không chuyên nghiệp để các bạn cảm thấy mến phục nhưng mình mong mọi người sẽ đón nhận nó bằng tấm lòng của một con nhóc chưa đủ tuổi để hiểu cái gọi là sự đời nhưng lại biết rung động trước những tình cảm đáng quý của những người bạn biết lòng không biết mặt. Truyện ngắn này mình xây dựng dựa trên bài dự thi Tuần 2 của Event bên ly trà sữa từ Ruby mình muốn Ruby thấy được tình cảm mình nhắn gửi cho bạn ấy thông qua câu chuyện của quá khứ mà mình dựng lên. Chúc Ruby học tập tốt và đạt được ước mơ của mình Luôn mỉm cười nhé -Sally- 1. Ngày không nắng. Bầu trời trong xanh cao vời vợi chút nắng hồng còn xót lại trên cánh chim cô liêu mệt mỏi rồi đột nhiên ngã quỵ trên bầu trời cao rộng ấy. Gío vẫn dịu dàng vô tình như thế cuốn đi những nỗi lo muiộn phiền nhưng cũng dội vào lòng ai đó chút đắng cay tủi hờn của góc kí ức nào đó chợt ùa về. Sân trường rộng hàng gạch men cũ màu đã nứt nẻ theo tiếng gọi của thời gian in những chiếc lá vàng những chùm hoa học trò nào đó vô tình bị đánh rơi. Gío mơn man thổi bay những tà váy tím của đóa bằng lăng mới nở ngọt ngào mà lặng lẽ nó vẫn đẹp và yêu kiều như thế dù cho ngày mai nó có ùa tàn theo nắng ấm. Cô học trò nhỏ thơ thẩn ngắm những đóa bằng lăng tím đang đua nhau khoe sắc đôi mắt đen láy ánh lên tia cười tinh nghịch gò má trắng chợt ửng hồng e thẹn mùi hương của hoa gió vô tình rơi vào cánh mũi bờ môi mềm khẽ vẽ lên một nụ cười ngây dại. Vô thức cô học trò nhỏ đưa cánh hoa màu tím biếc lên hít hà rồi lại để nó thả mình theo gió. Đó là mùi hương của nụ cười hay mùi hương của tâm hồn cô đơn nào đó đang vẫy gọi Nắng vẫn chốn tìm không thấy bóng để gió một mình hoành hành xé nát một trái tim ngây dại. Phải chăng gió đã quá .

TỪ KHÓA LIÊN QUAN