tailieunhanh - Viên Ngọc

Viên ngọc thần ấy mà, cái viên ngọc mà khi ngậm trong miệng ta có thể nghe được tiếng nói của mọi vật, là có thật đấy các bạn ạ, không phải là chuyện bịa đâu! Cũng giống như các bạn, trước đây tôi cứ tưởng đó là chuyện cổ tích, người ta đặt ra cho vui vậy thôi. Ai dè đâu có một hôm tôi nhặt được nó, cái viên ngọc ấy, ở góc vườn nhà tôi. Không biết cái tay đoảng vị nào lại đánh rơi một thứ của quý như thế. Thoạt đầu tôi nghĩ đó là. | Viên Ngọc TRUYỆN NGẮN CỦA NGUYỄN NHẬT ÁNH Viên ngọc thần ấy mà cái viên ngọc mà khi ngậm trong miệng ta có thể nghe được tiếng nói của mọi vật là có thật đấy các bạn ạ không phải là chuyện bịa đâu Cũng giống như các bạn trước đây tôi cứ tưởng đó là chuyện cổ tích người ta đặt ra cho vui vậy thôi. Ai dè đâu có một hôm tôi nhặt được nó cái viên ngọc ấy ở góc vườn nhà tôi. Không biết cái tay đoảng vị nào lại đánh rơi một thứ của quý như thế. Thoạt đầu tôi nghĩ đó là cục kẹo nên khi ngồi vào bàn đọc sách tôi thuận tay cho nó vào miệng. Dè đâu ngay khi cục kẹo vừa chạm vào đầu lưỡi tôi bỗng nghe có tiếng nói - Nói thật với chú mặc dù tôi với chú đều là đồ gỗ cả thôi nhưng tôi sống đã ngần này tuổi rồi tôi đã ở trong cái nhà này suốt mấy chục năm qua nghe thấy biết bao là chuyện đó là chưa kể trong bụng tôi chứa toàn là sách với báo hẳn tôi phải lịch lãm hơn cái nhà chú chứ Tiếng nói vang lên sát bên tai rõ ràng là phát ra từ cái tủ sát cạnh tôi. Tôi chưa kịp hoàn hồn thì lại nghe một tiếng nói khác lần này phát ra từ ngay chỗ tôi ngồi - Thì nhà bác nói vậy tôi có dám cãi đâu. Tôi biết phận tôi là cái anh bàn cục mịch lại sinh sau đẻ muộn. Sau khi trấn tĩnh tôi kịp hiểu ra là tủ sách và cái bàn đang trò chuyện và cái vật tôi đang ngậm rõ ràng không phải là cục kẹo. Một cảm giác ngạc nhiên sung sướng tràn ngập cả người tôi. Tất nhiên tôi không dại gì mà không tiếp tục theo dõi câu chuyện. - Còn về cái ông chủ nhà này thật tôi chưa thấy một ngời thứ hai như thế - cái tủ nói - thật hiếm có Đích thị cái tủ đang nói về tôi mà lại khen tôi là loại người hiếm có nữa chứ. Tai tôi dỏng lên tim đập loạn. - Ý bác ra sao tôi chưa rõ - Cái bàn lên tiếng. - Thì có gì đâu. Đấy là tôi nói về cái tính vô trách nhiệm của ông chủ ấy mà. Ai đời lại có bao nhiêu tiền lương đem tiêu xài hết mỗi tháng chỉ đưa vợ chút đỉnh gọi là có. Đã vậy hôm nào ngồi vào mâm cơm cũng chê õng chê ẹo. Tôi trông sao mà xốn con mắt quá Cái tủ thấy xốn con mắt bao nhiêu thì tôi thấy sôi trong bụng bấy nhiêu. Sao

TỪ KHÓA LIÊN QUAN
crossorigin="anonymous">
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.