tailieunhanh - Vài ba khuôn mặt
1. Đây là lần thứ hai anh bước vào quán bar này. Quán lùi sâu với mặt đường gần chục mét. Lưng chiều hôm đó ngang qua cổng, một trong số rất nhiều cánh cửa phòng phía sau mở, nức mùi hương tình ái xộc vào óc anh. Trời xâm xẩm, tức giông, mà chẳng mưa nổi. Thi thoảng sấm ùng oàng, lục bục, anh anh tức. Rồi đoành một tiếng thật giòn ngỡ xé toang bầu trời cho mây mưa tha hồ tang bồng thỏa chí. Anh ngồi trong xó quán với ly rum, một ly, và một ly. | Vài ba khuôn mặt TRUYỆN NGẮN CỦA NHUỴ NGUYÊN 1. Đây là lần thứ hai anh bước vào quán bar này. Quán lùi sâu với mặt đường gần chục mét. Lưng chiều hôm đó ngang qua cổng một trong số rất nhiều cánh cửa phòng phía sau mở nức mùi hương tình ái xộc vào óc anh. Trời xâm xẩm tức giông mà chẳng mưa nổi. Thi thoảng sấm ùng oàng lục bục anh anh tức. Rồi đoành một tiếng thật giòn ngỡ xé toang bầu trời cho mây mưa tha hồ tang bồng thỏa chí. Anh ngồi trong xó quán với ly rum một ly và một ly nữa. Chuếnh choáng nhìn đời. Quán vắng. Hắt hiu. Tay đứng quầy thanh tao nghe đâu đồng tính đang cúi mặt vào sổ sách. Chập tối. Anh vào quán. Cô đã ngồi đúng chỗ anh gọi điện thỏa thuận trước. Anh ngồi cùng hướng với cô cùng nhìn ra. Mưa. Lay phay xâu chuỗi vào nhau những hình hài mong manh. Ngoài quán anh thấy rất nhiều xe tân thời đắt đỏ kể cả hai cái mũ bảo hiểm màu đen mới coóng. Mà vào đây thì tuyệt nhiên không thấy người. Người nam lẫn nữ chắc đã qua một hành lang hẹp sâu vào trong đấy là động tình nguy nga lộng lẫy nhiều căn phòng kín mít bưng bít lời giả dối có chân thật có thô tục có và cả những vô thức rên rỉ. Còn anh và cô ngồi ngoài này trong thinh lặng đếm từng hơi thở có buồn mông lung có huyền nhiệm tâm thức nhòa vào không gian se lạnh. 5. Cái nhìn sắc của cô. Khi anh mới chỉ hé cửa nó phóng tới anh cực nhanh như một mũi kim nhọn đến ngọt ngào. Giọt máu đào bật mở rồi thuỗn ra trườn tới chót mũi kéo ánh nhìn ấy - mũi kim ấy - trĩu xuống rút khỏi tim anh một cách nhói buốt. Và gục. Anh bây giờ như một cái xác được tiêm phoocmôn nên chưa thể trương phình hay rữa ra bốc mùi. Anh dịch chuyển trên đường tựa một thiên sứ từ hành tinh xa bị bỏ lại trần gian. Không có ý định ở lại song cũng chẳng muốn tìm cách trở về. Anh chập chờn tồn tại như một bóng ma lạnh lùng từ cái đêm sụp khuôn mặt vào hai bàn tay chai sần. Tất cả đã sụp đổ. Anh ước sao ngay giây phút tối tăm ấy vỏ đất bung vỡ và anh cuộn mình rơi trọn vẹn xuống hố thẳm cảm nhận sự hân hoan tột cùng trong vạc dầu sôi ục hay .
đang nạp các trang xem trước