tailieunhanh - Nguồn cảm mới

I. Giữa mùa mưa năm 1948, như một giề lục bình trôi,tôi tấp về sông với một người chị họ, chủ một cái quán cóc nghèo ở cuối một ngõ hẻm lầy lội thuộc một vùng ngoại ô Chợ Lớn. "Sự nghiệp" của tôi gồm có chứng sốt rét rừng trong cơ thể và một nỗi ê chề buồn nản trong tâm hồn dao động hoang mang vì không ức đoán nổi cuộc chiến tranh đẫm máu đang kéo dài trên đất nước chừng nào chấm dứt | Nguôn cảm mới TRUYỆN NGẮN CỦA TRANG THẾ HY I. Giữa mùa mưa năm 1948 như một giề lục bình trôi tôi tấp về sông với một người chị họ chủ một cái quán cóc nghèo ở cuối một ngõ hẻm lầy lội thuộc một vùng ngoại ô Chợ Lớn. Sự nghiệp của tôi gồm có chứng sốt rét rừng trong cơ thể và một nỗi ê chề buồn nản trong tâm hồn dao động hoang mang vì không ức đoán nổi cuộc chiến tranh đẫm máu đang kéo dài trên đất nước chừng nào chấm dứt. Chồng chị một người thợ cưa chất phát hiền lành bị bao bố nhìn mặt bắt đi biệt tích từ ba tháng trước bỏ lại cho chị bốn đứa con thơ và một nỗi đau buồn không được phép công khai biểu lộ. Chị em nhiều năm xa cách gặp lại tình cờ giữa thời loạn lạc niềm vui ấy tưởng không bút mực nào tả xiết nhưng nó rất mỏng manh hời hợt vì bị đàn áp bởi những lo âu sợ sệt triền miên. Tôi mua lá chèn lại mái nhà dột mượn vá vét đường mương chữa lại mấy cái ghế ba chân mấy cái bàn khập khễnh dọn quét cho cái quán bớt vẻ thảm hại và giúp đỡ chị trong công việc lặt vặt hàng ngày bửa củi pha cà phê tắm rửa mấy đứa cháu. Lần lần thấy cũng quen và vui vui. Tối lại sau giờ giới nghiêm tôi cắm đầu viết tiếp một tiểu thuyết đang bỏ dở. Khách hàng của chị tôi gồm những người nghèo trong xóm phu xích lô đạp thợ cưa thợ máy thợ hớt tóc và mấy cô gái quen mặt của cái ổ mại dâm công khai ở ngay đầu ngõ hẻm. Sáng nào cũng có năm ba khách chơi hoa phờ phạc rã rời sau một đêm trác táng xách vài tờ báo đến chụm đầu bên những cốc cà phê mà bàn chuyện năm châu. Sau khi cãi vã dài dòng về Tàu Nhựt Mỹ Nga kết luận của họ thường thường rất đơn giản trái đất mỏng manh nầy không còn đứng vững được mấy ngày. Sớm muộn gì nó cũng biến thành tro bụi vì chiến tranh nguyên tử. Mấy ả giang hồ lơ đãng ngồi nghe không tán thành cũng không phản đối lớp phấn son loè loẹt sau một đêm dài chịu đựng đủ thứ trò phũ phàng của khách chơi hoa không còn che đậy nổi cái tiều tuỵ rã rời của thân thể hao gầy. Ngồi nhìn họ và nghe họ nói tôi thương cho cuốn sách của tôi trong đó tôi chủ tâm xác định cái chiến

TỪ KHÓA LIÊN QUAN
crossorigin="anonymous">
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.