tailieunhanh - Đêm nay anh ngủ với em nhé!

Một màu đen bao trùm trong căn phòng nhỏ. Gió tạt từng cơn mạnh cắt da cắt thịt, thổi lùa vào khung của sổ, hất tung tấm rèm của màu trắng muốt bay trong gió. Nhẹ nhàng đu đưa tấm rèm nhảy múa theo điệu hát cổ dân ca. Vọng lại trong veo tiếng mưa tí tách, bỗng chốc gió thổi mạnh đưa mưa vào phòng. Lạnh. Ướt. Mưa và nước mắt. Cô sợ cái cảm giác này, cái cảm giác cô đơn. .- Anh đến đây đi, em rất sợ. - Em sao thế, đợi anh chút, anh đến ngay. | Đêm nay anh ngủ với em nhé Một màu đen bao trùm trong căn phòng nhỏ. Gió tạt từng cơn mạnh cắt da cắt thịt thổi lùa vào khung của sổ hất tung tấm rèm của màu trắng muốt bay trong gió. Nhẹ nhàng đu đưa tấm rèm nhảy múa theo điệu hát cổ dân ca. Vọng lại trong veo tiếng mưa tí tách bỗng chốc gió thổi mạnh đưa mưa vào phòng. Lạnh. Ướt. Mưa và nước mắt. Cô sợ cái cảm giác này cái cảm giác cô đơn. - Anh đến đây đi em rất sợ. - Em sao thế đợi anh chút anh đến ngay - Một giọng nói vội vã vang lên qua điện thoại. Lại bó gối trên chiếc giường cũng một màu trắng tinh khiết thanh tao. Hạ Ân cô ngồi chọn một góc giường. Gió vẫn thổi mưa vẫn rơi. Lộp bộp. Mưa rơi như len vào từng ngóc ngách con tim Hạ Ân. Khóe mắt cay hơn lệ rơi nhiều hơn. Lã chã lã chã. Đêm sao yên ắng tiếng mưa rơi lấn át đi tiếng khóc nức nở tiếng gió lùa cuốn đi những sợ hãi trên đôi mắt Hạ Ân nhưng không thể làm mờ đi những đau thương những nỗi nhớ trong trái tim cô Phòng sáng điện. Một người đàn ông cao to vóc hình khỏe mạnh hớt hải chạy lại bên cô gái Hạ Ân yêu dấu của mình. Tình yêu của anh ở nơi đây. Tình yêu ấy là cô. Trái tim anh ở đây đó là Hạ Ân người anh yêu hơn bất cứ thứ gì bất cứ ai trên cõi đời này. Lâm Vũ khẽ lùa vào từng làn tóc cô. Nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc dài mượt mà ấy nơi những hương thơm dịu nhẹ vương lại bên cô bên anh. Bên hai trái tim gắn lại một tâm hồn. - Đêm nay anh ngủ với em nhé Hạ Ân nhẹ nhàng ôm lấy anh nói trong tiếng nghèn nghẹn của những sợ hãi của những tiếng nấc vội của những chế ngự bởi dòng nước mắt giờ đã thấm đẫm vai áo Lâm Vũ. - Ừ anh sẽ ở đây. Anh sẽ ngủ cùng em. Đừng sợ đừng Lâm Vũ dỗ dành tình yêu của mình. Bởi anh yêu Hạ Ân nhiều lắm trong chính thâm tâm anh cũng biết rằng một ngày nào đó anh sẽ chẳng được gần người con gái anh yêu như thế này một lần nào nữa. Sẽ mãi xa sẽ rất lâu và có thể sẽ chẳng bao giờ còn cơ hội còn có thể. Chẳng có những sợ hãi trong Hạ Ân nữa giường như tất cả không còn tồn tại. Cô không còn sợ thần chết mỗi khi được ở gần Lâm Vũ. .

TỪ KHÓA LIÊN QUAN