tailieunhanh - Mừng Ngày Của Cha

Lời mở đầu: Một vài ngày nữa Ngày lễ của Cha lại trở về. Một văn hào đã viết “Nơi chốn bình an nhất của đứa trẻ trên thế giới này là căn phòng của cha nó!” Tình cha nhiều người cho rằng không đằm thắm bằng tình mẹ, có lẽ chỉ vì người cha ít chịu diễn tả mà thôi. Thật ra tình cha như nền móng của căn nhà, giá trị của nó là phần nằm sâu dưới mặt đất. Nhiều người còn ví tình cha như miếng cam thảo, phải ngậm lâu mới ra chất ngọt. Riêng. | Mừng Ngày Của Cha Lời mở đầu Một vài ngày nữa Ngày lễ của Cha lại trở về. Một văn hào đã viết Nơi chốn bình an nhất của đứa trẻ trên thế giới này là căn phòng của cha nó Tình cha nhiều người cho rằng không đằm thắm bằng tình mẹ có lẽ chỉ vì người cha ít chịu diễn tả mà thôi. Thật ra tình cha như nền móng của căn nhà giá trị của nó là phần nằm sâu dưới mặt đất. Nhiều người còn ví tình cha như miếng cam thảo phải ngậm lâu mới ra chất ngọt. Riêng người Việt ly hương chúng ta Ngày Của Cha Father s Day thường rơi đúng vào ngày kỷ niệm Quân Lực VNCH 19 tháng 6 mỗi năm. Nhớ lại hình ảnh những người trai thời chinh chiến vừa làm người lính ôm súng gìn giữ quê hương vừa phải lo cho gia đình chu toàn bổn phận làm cha. Nên người cha trong đất nước khói lửa hầu như phải hy sinh tình nhà nhiều. Nhưng không vì thế mà tình cha không đậm đà. Nhân ngày Quân Lực và Ngày Của cha Hải Lê xin đóng góp một câu chuyện nhỏ kể theo Angie Kucer nhằm vinh danh những người cha bất hạnh hy sinh nhiều nhưng nhận. chẳng có bao nhiêu Nhất là những người đã nằm xuống để vợ con đồng bào mình được sống mãi mãi. BỐ TÔI NGƯỜI LÍNH VNCH Tôi có một người cha già lại tàn tật cụt một chân. Khi tôi sinh ra đời bố tôi cũng đã gần 50 tuổi. Trong một thời gian dài bố tôi đóng vai trò của một người mẹ tuy di chuyển khó khăn nhưng ông lo lắng cho tôi không còn thiếu một thứ gì. Bạn bè thường gọi là Ông nội trợ và khen là đàn ông mà bố tôi có đầy đủ các đức tính của người phụ nữ Á đông công dung ngôn hạnh nuôi con khéo léo không ai bằng. Hồi còn bé tôi không hiểu được vì sao không phải mẹ tôi mà bố tôi luôn luôn ở nhà chăm sóc cho tôi. Từ từ tôi mới nhận ra trong đám bạn bè tôi là người duy nhất luôn luôn có người bố bên cạnh. Thiếu tình mẹ tuy nhiên tôi cũng cảm thấy an ủi mình là người rất may mắn còn hơn nhiều đứa trẻ thiếu cả tình thương của cha lẫn mẹ. Sau này tìm hiểu thì tôi biết bố tôi là một lính VNCH bị thương trên chiến trường được mẹ tôi bảo lãnh theo diện đoàn tụ bà lo cho ông hưởng tiền trợ cấp tàn

TỪ KHÓA LIÊN QUAN