tailieunhanh - Những chùm hoa nắng

Thái Nguyên chớm hạ có một cái gì đó rất riêng. Cái lạnh rơi rớt và cái nắng bắt đầu khiến cho không khí dậy lên mùi hương vừa gần gũi vừa xa lạ. Thái nguyên không có nhiều ngõ hẻm như Hà Nội , phố cổ thì lại càng không. Nhưng thi thoảng khi ta đạp xe lang thang trên những con đường sẽ bất chợt phát hiện những ngõ nhỏ yên tĩnh, nằm khuất xa thành phố sôi động. Nhà Điệp nằm trong một ngõ hẻm như thế, căn nhà bé xinh như một cái tổ chim cu,. | IK TI I A I 3 Những chùm hoa năng Thái Nguyên chớm hạ có một cái gì đó rất riêng. Cái lạnh rơi rớt và cái nắng bắt đầu khiến cho không khí dậy lên mùi hương vừa gần gũi vừa xa lạ. Thái nguyên không có nhiều ngõ hẻm như Hà Nội phố cổ thì lại càng không. Nhưng thi thoảng khi ta đạp xe lang thang trên những con đường sẽ bất chợt phát hiện những ngõ nhỏ yên tĩnh nằm khuất xa thành phố sôi động. Nhà Điệp nằm trong một ngõ hẻm như thế căn nhà bé xinh như một cái tổ chim cu trên những mảng tường đã cũ tigôn và dạ hương thi nhau leo lên trổ hoa um tùm thành mhững vệt màu loang lổ. Trước cổng lại có thêm một cây phượng già và một cây điệp vàng. Phượng vẫn chưa đến mùa ra hoa nhưng điệp đã lấm tấm đầy những chum nắng li ti những bồng hoa vàng ngọt ngào và thật dịu dàng. Dịu dàng đến nỗi mỗi lần ngắm hoa điệp lại im sững như thể bàn tay ấm áp của mẹ vừa lướt trên mái tóc Điệp. Mẹ bảo mẹ mong con gái mẹ cũng xinh đẹp và đáng yêu như những chùm hoa ấy nên mẹ đặt tên con gái là Điệp. Điệp nhớ cười mà như muốn khóc. Căn nhà chẳng có gì nhiều. Một cái tủ quần áo cũ kỹ cái giá gỗ đầy những cuốn sách cả nhà thích bông hồng vàng Jane Eyre Hoa mộc lan . Cái bàn gỗ xoan để Điệp học bài. Cái bàn tròn để bố đón khách mà cũng lâu lắm rồi không có khách đến chỉ thi thoảng bác Liên hàng xóm chạy qua mang cho Điệp khi thì đĩa xôi khi thì mấy củ khoai lang luộc. Và hai chiếc giường một của Điệp một của bố mẹ. Giường bố mẹ lúc nào Điệp cũng giữ cho sạch sẽ gọn gàng . nhưng lạnh lắm. Có những đêm Điệp lên giường bố mẹ ngủ phủ đến tận hai cái chăn mong dung hơi ấm của mình ủ ấm lại chiếc giường ngày xưa đầy hơi ấm của bố mẹ đầy tiếng cười của cả nhà. Thế mà cũng không được. Vẫn lạnh lạnh buốt đến từng ngón tay. Nước mắt chảy tràn ra. Cái hôm ấy Điệp cũng trốn lên giường bố mẹ ngủ như thế này này cũng phủ chăn như thế này này. Rồi tiếng chân bác Liên chạy vào giọng hốt hoảng. Tai Điệp ù đi. Một nhóm thanh niên đua xe. Bố và nạn. .bệnh viện. Điệp cuống quýt lao ra ngoài. Trước nhà cây điệp

TỪ KHÓA LIÊN QUAN