tailieunhanh - Mắt và Tai
Chàng chẳng thể nhìn thấy nàng, dẫu từng là một họa sĩ với những nét vẽ tài hoa. Những sắc màu, hình, nét ngoài kia đã theo đôi mắt ra đi không trở lại, sau một tai nạn khủng khiếp. Phía nàng, âm thanh đã rời xa vĩnh viễn. Giọng hát thánh thót khiến bao nhiêu con tim rung động say sưa, nay chìm vào nỗi câm lặng mênh mông. Tiếng nhạc từng đem đến cho nàng niềm đam mê vô bờ bến, qua biết bao “xô” diễn với âm thanh quá sức chịu đựng cuối cùng cũng giết chết. | Mắt và Tai TRUYỆN NGẮN CỦA LƯU QUANG MINH Chàng chẳng thể nhìn thấy nàng dẫu từng là một họa sĩ với những nét vẽ tài hoa. Những sắc màu hình nét ngoài kia đã theo đôi mắt ra đi không trở lại sau một tai nạn khủng khiếp. Phía nàng âm thanh đã rời xa vĩnh viễn. Giọng hát thánh thót khiến bao nhiêu con tim rung động say sưa nay chìm vào nỗi câm lặng mênh mông. Tiếng nhạc từng đem đến cho nàng niềm đam mê vô bờ bến qua biết bao xô diễn với âm thanh quá sức chịu đựng cuối cùng cũng giết chết đôi tai nàng. Nơi phòng khám của vị lương y đại tài này họ nỗ lực tìm lại những gì đã mất. Người ta bảo vợ bác sĩ từng được ông cứu chữa thành công khỏi căn bệnh quỷ quái làm con người ta trở nên trong suốt. Bác sĩ làm được điều không tưởng ông sẵn sàng chữa bệnh dù những thầy thuốc khác đều đã lắc đầu. Tiếng lành thì đồn xa luôn là như vậy. Bác sĩ. Xin hãy giúp tôi. Tôi muốn được cầm cọ như xưa ngắm nhìn và vẽ mãi thế giới tuyệt đẹp này. Đó là ước nguyện lớn nhất của tôi Cầu xin bác sĩ Chàng họa sĩ mù thốt lên bằng tất cả tâm can mình. Cảm thương thay Vị bác sĩ cầm lấy tay anh Tôi sẽ cố gắng Nhất định tôi sẽ trả lại ánh sáng cho anh Dùng tất cả trí nhớ về khả năng phát âm nàng ca sĩ rưng rưng Tôi. muốn. hát. Xin. bác. sĩ. giúp. đỡ. Bác sĩ một lần nữa trào dâng niềm xúc động Tôi sẽ cố gắng Nhất định tôi sẽ trả lại âm thanh cho cô Xin chào - Chàng mở lời làm quen. Nhưng đáp lại chỉ một sự tĩnh lặng như tờ. Chào Có ai không Chàng biết là có. Quen với bóng tối dễ dàng để chàng nhận diện những điều nhỏ nhặt người sáng mắt thường bỏ qua. Nào tiếng muỗi vo ve chờ chực quẩn quanh bên bắp chân đến là ngứa ngáy. Tiếng đồng hồ tíc tắc nhịp nhàng đong đếm mỗi bước đi của thời gian. Tiếng gió lay rì rào trên những tán cây xa cao vợi. Nhưng nhất là hơi thở con người lúc chậm rãi khi hổn hển lúc yếu ớt mệt nhoài. Ánh mắt nàng đã thoát xa khỏi khung cửa sổ từ lâu. Ôi ngoài kia dải ráng chiều đang bừng lên tuyệt đẹp. Nàng thường bỏ nhiều giờ ngắm nhìn mông lung bọc trong mù mịt những âm tiếng chung
đang nạp các trang xem trước