tailieunhanh - Duyên Xuân

Đêm lắng sâu, mưa rơi nhè nhẹ bên thềm. Càng về khuya, mưa càng nặng hạt hơn. Bà Tâm đưa tay ra ngoài khuôn cửa sổ, hứng từng giọt mưa với ý nghĩ miên man trong tiếng thở dài. Quay lại nhìn đồng hồ trên tường lặng lẽ chỉ số cuối cùng trong ngày, thế mà bóng của Vĩnh Huy, con trai bà vẫn chưa về, bà nghe lòng trống vắng, lo sợ và chán nản hơn bao giờ hết. Sài Gòn mênh mông, dòng người xuôi ngược, cả tuần nay Vĩnh Huy chưa một lần về nhà, nào. | Duyên Xuân Nguyễn Thị Phi Oanh Duyên Xuân Tác giả Nguyễn Thị Phi Oanh Thể loại Tiểu Thuyết Website http Date 20-October-2012 Trang 1 167 http Duyên Xuân Nguyễn Thị Phi Oanh Tập 1 - Đêm lắng sâu mưa rơi nhè nhẹ bên thềm. Càng về khuya mưa càng nặng hạt hơn. Bà Tâm đưa tay ra ngoài khuôn cửa sổ hứng từng giọt mưa với ý nghĩ miên man trong tiếng thở dài. Quay lại nhìn đồng hồ trên tường lặng lẽ chỉ số cuối cùng trong ngày thế mà bóng của Vĩnh Huy con trai bà vẫn chưa về bà nghe lòng trống vắng lo sợ và chán nản hơn bao giờ hếì. Sài Gòn mênh mông dòng người xuôi ngược cả tuần nay Vĩnh Huy chưa một lần về nhà nào ai biếì thằng nhỏ từng kếì giao với ai thành phần nào trong xã hội làm sao bà đế n mà đưa con về chốn này Ở công ty luôn cần sự sáng suốt vui vẻ trong mọi khía cạnh có ở bà. Nhiều lúc muốn về vui với con trò chuyện xem con cần gì ở mình Vĩnh Huy thích làm công ty nào nhất là tâm ý tình cảm riêng tư của con ra sao có cần bà kếì thúc quan hệ trai gái của chúng bằng lễ cưới hay không nhưng công việc cứ xoay dần lúc hội họp tiệc tùng giao tế kiểm tra hàng vv. Cái vòng lẩn quẩn đó kéo tháng ngày dần trôi. Dạo gần đây ánh mắt Vĩnh Huy luôn quay đi khi tình cờ bà chăm chú ngắm con mình có lúc trong ấy là sự trách cứ việc không quan tâm của bà có lúc oán trách số phận của Huy vào sự định đoạt trong hôn nhân của bà ngày ấy nữa. Sống bên người cha kế đã ảnh hưởng tâm lý của Huy không ít. Thằng bé luôn chôn kín tâm tư đối với bà bởi sự xa cách giữa mẹ con từ ấy. Bà chưa ngủ sao Giọng khẽ khàng của bà vú kéo bà về thực tại. Đưa tay vuốt những sợi tóc bạc len lỏi trên ấy tự lúc nào bà đáp Chị chưa đi nghỉ sao lại hỏi tôi Ngồi cạnh bà với sự e dè phiền muộn bà vú đáp Có lúc nào thằng Huy đi vắng mà tôi ngủ được chứ. Bà nên nghỉ ngơi cho khỏe mai đến công ty còn tôi thì bao giờ ngủ lại không được. Bà Tâm thở dài hỏi Có bao giờ thằng Huy than thở với chị về tôi hay ông ấy không Sao bà hỏi vậy Vì chúng ta sống bên nhau từ lúc chưa có chúng kìa cho nên

TỪ KHÓA LIÊN QUAN