tailieunhanh - Đừng Nói Xa Nhau
Anh mong rằng em sẽ bình thường trở lại, anh xin lỗi đã làm em thất vọng. Đừng buồn anh nhé Uyên. Minh nói những câu này một cách rất suôn sẻ. Cái khó nhất chỉ ở những câu mở lời thôi, anh đã bắt đầu buổi nói chuyện tàn nhẫn này được thì kết thúc nó cũng là chuyện phải có. Những tưởng Uyên sẽ đau đớn, khóc lóc, vật vã để anh phải phân trần, phải cứng rắn. thì chuyện đã xảy ra ngược lại. Chỉ có mình anh nói, giải thích, thanh minh. trong ngượng ngùng. Thái. | Đừng Nói Xa Nhau Khánh Mỹ Đừng Nói Xa Nhau Tác giả Khánh Mỳ Thể loại Tiểu Thuỵết Website http Date 20-October-2012 Trang 1 162 http Đừng Nói Xa Nhau Khánh Mỹ Chương 1 - Anh mong rằng em sẽ bình thường trở lại anh xin lỗi đã làm em thất vọng. Đừng buồn anh nhé Uyên. Minh nói những câu này một cách rất suôn sẻ. Cái khó nhất chỉ ở những câu mở lời thôi anh đã bắt đầu buổi nói chuyện tàn nhẫn này được thì kếì thúc nó cũng là chuyện phải có. Những tưởng Uyên sẽ đau đớn khóc lóc vật vã để anh phải phân trần phải cứng rắn. thì chuyện đã xảy ra ngược lại. Chỉ có mình anh nói giải thích thanh minh. trong ngượng ngùng. Thái độ của Uyên làm anh thấy mình như 1 kẻ ti tiện đê hèn. Uyên nghĩ gì khi ngồi bất động như vậy Cô có nguyền rủa anh giống như anh đang tự nguyền rủa mình Mà nế u có vậy cũng phải thôi. Anh đã hái đi nụ hoa chớm bừng sắc hương rực rỡ nhất của khu vườn nọ giữ lấy nó cho riêng mình suốt bốn mùa xuân. Để rồi giờ đây anh lại tung nó lên không trung. Gió sẽ cuốn nó đi đâu Về đâu Minh sẽ không biết được. Có thể lúc đó anh đã có những hối bận tâm khác rồi. Minh nhìn lại Uyên lần cuối. Hình ảnh cô ngồi lặng mắt nhìn vô hồn trước mặt làm anh tần ngần giây lát rồi cuối cùng anh tặc lưỡi ngại ngùng bước ra cửa. Uyên không biếì mình ngồi thẩn thờ như vậy đế n bao lâu. Đầu cô mụ mị mơ hồ vẳng những lời phân trần vô âm sắc của Minh khi nãy. Cô đã tự hỏi mình sao cô không khóc với chuyện xảy ra chiều nay Bốn năm chung sống với Minh cô đã xế p lại bao mơ ước thời con gái mà chỉ còn 1 ước vọng thầm kín duy nhất là được làm vợ. Cô đã lặng lẽ chờ đợi mãi trong sự im lặng kéo dài của Minh. Uyên cười khẩy với chính mình. Cô thật ngây thơ. Còn nhớ lần nghi ngờ mình có thai cô mừng quýnh lên vì hạnh phúc vì ước vọng nhỏ nhoi có một mái ấm thực sự sắp đến. Minh đã vội vã đưa cô đến phòng khám tư của bạn anh. Nhưng tội nghiệp Uyên anh đã từ ngọt nhạt đến ép buộc Uyên phải phá nó đi. Cô đã thất vọng và càng đau đớn hơn khi nhìn ra được cái thở phào nhẹ nhỏm
đang nạp các trang xem trước