tailieunhanh - Cánh Buồm Màu Đỏ

Bà Đạt Thịnh buông que đan, xoa xoa bàn tay vào nhau. Bên cạnh bà, Song Giang đang chăm chú ngắm mấy tấm hình trước mặt. Bà hoi cựa mình trên ghế. Mỏi thật, tuổi già có khác. - Con ngắm hoài không thấy chán sao? Sông Giang vẫn không ngẩng lên: - Dạ không. Anh Văn bảo rằng nếu ngắm thường xuyên con sẽ sinh được em bé bụ bẫm, khoẻ mạnh như vậy. Bà Thịnh đứng lên mỉm cười: -Các con thật là . Con có muốn ra vườn đi bách bộ 1 chút không? Song Giang ngó. | Cánh Buồm Màu Đỏ Phương Oanh Cánh Buồm Màu Đỏ Tác giả Phương Oanh Thể loại Tiểu Thuỵết Website http Date 15-October-2012 Trang 1 185 http Cánh Buồm Màu Đỏ Phương Oanh Chương 1 - Bà Đạt Thịnh buông que đan xoa xoa bàn tay vào nhau. Bên cạnh bà Song Giang đang chăm chú ngắm mấy tấm hình trước mặt. Bà hoi cựa mình trên ghế . Mỏi thật tuổi già có khác. - Con ngắm hoài không thấy chán sao Sông Giang vẫn không ngẩng lên - Dạ không. Anh Văn bảo rằng nế u ngắm thường xuyên con sẽ sinh được em bé bụ bẫm khoẻ mạnh như vậy. Bà Thịnh đứng lên mỉm cười -Các con thật là . Con có muốn ra vườn đi bách bộ 1 chút không Song Giang ngó đồng hồ - Thôi mẹ ạ. Con đế n công ty anh Văn đây. Cô gọi to -Vú ơi cháo gà đã xong chưa hở vú - Xong rồi. Con chờ vú 1 chút. Bà Thịnh ngồi trở lại ghế cầm que đan lên. - Sao mẹ không đi dạo - Mẹ hếì mỏi rồi. Mẹ chờ ba về dùng cơm trưa biếì đâu ba sẽ thèm cháo gà như Văn. - Mẹ. Song Giang kêu lên vẻ bối rối. Bà Thịnh bật cười. - Kể ra thì Khi Văn không gặp may cưới cô vợ vụng về trẻ con. Mất công chiều chuộng dỗ dành thèm cháo gà cũng không có 1 người nấu. Song Giang búi tóc ra sau gáy cô nhìn bà Thịnh vẻ dò hỏi - Con dở lắm phai không mẹ Bà chậm rãi trả lời không còn vẻ bông đùa trong giọng nói - Có lẽ con nên mang vú sang bên ấy ở đây công việc lặt vặt mẹ làm cũng nhẩm tính- Còn ba tháng nữa con sinh mướn người làm mới không tiện lắm. Hay con và Khi Văn sang bên này với ba mẹ Song Giang liên tưởng đế n những cử chỉ âu yế m thân mật của chồng rồi nghĩ đế n ba mẹ đế n anh Hi . Eo ôi Cô phì cười Trang 2 185 http Cánh Buồm Màu Đỏ Phương Oanh - Mẹ để con bàn lai với anh Văn. Nhưng mẹ dừng lo anh Văn chăm sóc con chu đáo lắm công việc nhà cũng nhẹ nhàng thôi mà. Bao giờ sinh xong con sẽ về đây lúc dó mẹ tha hồ vất vả. - Tùy con. Bà Thịnh buông thỏng 1 cách cố ý. Nhìn gương mặt có vẻ giận dỗi của mẹ Song Giang hơi ngẩn người. Mẹ cô vẫn giữ nguyên vẻ đẹp của ngày xưa nhưng dường như còn quyến rũ hơn vì thời

TỪ KHÓA LIÊN QUAN
crossorigin="anonymous">
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.