tailieunhanh - Nếu em không phải tình đầu
Chị xinh đẹp và giỏi giang, chị là niềm mơ ước của nhiều chàng trai. Anh thông minh và tài giỏi. Hai anh chị sinh ra là để dành cho nhau. Vậy mà hai người chia tay chẳng hiểu vì sao. Chia tay trong lặng lẽ. Chị cứng rắn và kiêu hãnh, chẳng để cho nước mắt làm hoen ướt mi mình. Anh vội vã bước đi trong một buổi chiều hoàng hôn đầy gió. | WtẤ 11 1 J A 1 -l-Ă Nêu em không phải tình đâu Chị xinh đẹp và giỏi giang chị là niềm mơ ước của nhiều chàng trai. Anh thông minh và tài giỏi. Hai anh chị sinh ra là để dành cho nhau. Vậy mà hai người chia tay chẳng hiểu vì sao. Chia tay trong lặng lẽ. Chị cứng rắn và kiêu hãnh chẳng để cho nước mắt làm hoen ướt mi mình. Anh vội vã bước đi trong một buổi chiều hoàng hôn đầy gió. Anh lặng im chị lặng im chỉ có gió - đứa con của mặt trời là quấn quýt bám lấy hai người như níu kéo. Anh chậm rãi đưa mắt nhìn em. Em vội vàng quay đi tránh ánh nhìn ấy nhưng không kịp nữa. Anh phát hiện ra em rồi Em bối rối hướng mắt về phía anh như một đứa trẻ mắc lỗi bị cô giáo phạt. - Sao lại thế hả anh Chị là một người. - em ngập ngừng - Chị là một người. Dường như anh hiểu em đang muốn nói điều gì đó. - Chị hoàn hảo chứ gì - anh nháy mắt tinh nghịch. Em cúi gằm giấu khuôn mặt và đôi mắt hơi đỏ. - Vâng. chị thật tuyệt vời. Nhưng. vì sao lại chia tay ạ Chẳng có lý do nào cả. em thắc mắc. - Cảm giác. - anh ngắt lời em - Từng đó đã đủ chưa em Chỉ là cảm giác thôi. Đó là lý do còn mạnh hơn tất thảy những lý do khác. Bên cạnh cô ấy dường như anh mất cảm giác lạnh lùng và khó ưa. - Anh lúc nào chẳng lạnh lùng và khó ưa - em lẩm bẩm. - Thế à - anh quay sang nhìn em cười. - À không. Ý em em vội vàng chữa cháy. Hừm cô bé này chỉ giỏi chống chế Anh cốc đầu em. Thôi về nào nhóc. Muộn rồi đấy. Gần đến giờ giới nghiêm của phụ huynh rồi này. Anh lúc nào cũng vậy ấm áp và dịu dàng khi nhắc về chị mối tình đầu của anh. Em đã hứa nếu em không phải là tình đầu em sẽ không ghen khi anh kể cho em nghe về chị ấy. Em hứa. Vậy mà hình như cảm giác này mặt em nóng ran. Tim em run lên từng hồi khi anh nhắc tới chị. Giọng nói ấy luôn chậm rãi ánh mắt ấy trở nên dịu dàng hơn. Anh à chị. em ngập ngừng - Chị sao em Anh quay lại nhìn em em bối rối. - Không ạ. Em ngập ngừng. Anh nắm lấy tay em quàng qua eo anh. Ôm lấy thế này cho chắc nhé Lỡ em có rơi vì mấy suy nghĩ linh tinh anh còn biết mà quay lại tìm. .
đang nạp các trang xem trước