tailieunhanh - Ngôi đền thiêng
Tuổi thơ con gái của tôi lớn lên bên dòng Sông Cái êm đềm. Cái tên xóm Nam nghèo đã thấm vào đời tôi đầy ắp kỷ niệm ngọt ngào lẫn cay đắng nhưng tràn đầy niềm tin tuyệt đối vào tất cả mọi chuyện. Kể cả những câu chuyện mộng mỵ hoang đường, chuyện huyền thoại hay chuyện ma mãnh mà người dân xóm Nam thêu dệt từ đời này qua đời khác. Từ ba ba thuồng luồng bơi trên sông Cái hay bắt trẻ con, đến chuyện mả Ông Hủi đầu cánh đồng Tranh. Vào những đêm trái. | Ngôi đên thiêng TRUYỆN NGẮN CỦA DƯƠNG HƯỚNG Tuổi thơ con gái của tôi lớn lên bên dòng Sông Cái êm đềm. Cái tên xóm Nam nghèo đã thấm vào đời tôi đầy ắp kỷ niệm ngọt ngào lẫn cay đắng nhưng tràn đầy niềm tin tuyệt đối vào tất cả mọi chuyện. Kể cả những câu chuyện mộng mỵ hoang đường chuyện huyền thoại hay chuyện ma mãnh mà người dân xóm Nam thêu dệt từ đời này qua đời khác. Từ ba ba thuồng luồng bơi trên sông Cái hay bắt trẻ con đến chuyện mả Ông Hủi đầu cánh đồng Tranh. Vào những đêm trái gío trở trời từng đàn hủi bay lượn sáng rực như sao sa. Xóm Nam tôi xưa có ngôi đền rất linh thiêng. Sự linh thiêng huyền thoại lan truyền rộng khắp thế gian và lưu truyền mãi hết đời này sang đời khác. Cho dù ngôi đền đã sụp đổ từ bao giờ tôi không biết nhưng nền móng ngôi đền còn nguyên vẹn không ai dám động đến. Nghe nói ngôi đền sụp đổ do một cơn bão lớn tâm bão tràn vào xóm Nam giữa kỳ nước biển dâng cao cuốn phăng cả nhà cửa thóc lúa ngô khoai. Đồng đất thấm mặn cây cối hoa mầu chết rụi mùa màng thất bát. Dân tình điêu đứng đói rét mất cả mấy năm trời mới hồi phục được sự sống bình thường. Qua trận lụt dân xóm Nam chỉ lo cấy trồng dựng xây nhà cửa không ai dám nghĩ đến dựng lại ngôi đền thiêng đó. Mà có nghĩ đến cũng không có đủ sức để làm lại. Thời gian trôi đi Mảnh đất linh thiêng cỏ cây mọc um tùm thâm u khiển cảnh vật nơi đây càng tăng thêm vẻ thần bí ma mỵ từ trẻ con đến người già không ai dám bước chân vào nơi đây. Dấu tích ngôi đền thiêng duy nhât chỉ còn lại cụ rùa đá khổng lồ nằm trơ trọi cạnh cây đa cổ thụ trên nền ngôi đền. Ngày còn bé có lần hứng trí tôi theo thằng Tèo chơi trò trận giả vô tình cưỡi lên lưng cụ rùa quên béng rằng nơi đây là chốn linh thiêng. Tối về bị lũ trẻ mách bố mẹ khiến tôi bị trận đòn nhớ đời. Cụ Rùa đá và cây Đa cổ thụ vừa linh thiêng vừa sợ hãi ăn sâu vào tâm não tuổi thơ tôi. Thời gian trôi đi và thời gian cứ bồi đắp thêu dệt mãi vào sự linh thiêng bí ẩn quanh ngôi đền thiêng xóm Nam quê tôi. Niềm tin tuyệt đối của người dân trong vùng .
đang nạp các trang xem trước