tailieunhanh - Những âm thanh quanh xóm trọ

Bà chủ nhà Thanh kể sân chung trước là cái giếng làng, sau người ta lấp đi, trở thành cái sân chung như thế. Mà đã là giếng làng, là sân chung thì hẳn nhiên là đông vui. Cái sự đông vui của giếng làng xưa giờ thành sự đông vui của sân chung mới. | Những âm thanh quanh xóm tro Bà chủ nhà Thanh kể sân chung trước là cái giếng làng sau người ta lấp đi trở thành cái sân chung như thế. Mà đã là giếng làng là sân chung thì hẳn nhiên là đông vui. Cái sự đông vui của giếng làng xưa giờ thành sự đông vui của sân chung mới. Lần đầu tiên nhìn thấy căn phòng tầng hai rợp bóng cây cảnh với ban công rộng rãi Thanh đã gật đầu đồng ý thuê luôn mặc cho bà hàng xóm bên cạnh rỉ tai cô bà chủ nhà khó tính lắm . Thanh hối hả thuê xe chở đồ đến với niềm tin chắc như đinh đóng cột đây sẽ là điểm trọ cuối cùng trong quãng đời sinh viên của mình sau năm lần bảy lượt vật vã chuyển nhà. Nhà nằm trong ngõ sâu Thanh yên tâm là đủ tĩnh lặng cho cái sự nghiệp ăn học ngủ nghỉ của mình. Bình minh ngày đầu ở nơi trọ mới vọng xa xa Thanh nghe thấy tiếng xe cộ chạy trên đường Láng phía bên kia con sông Tô Lịch quanh năm hương sắc . Thanh trở mình. Đúng là thành phố âm thanh ầm ĩ ngày đêm. Cũng đã trải qua gần một năm trời ở Hà Nội nhưng cô thấy mình vẫn chưa thể hòa nhập được với những nhộn nhạo xô bồ của cuộc sống nơi đây. Cô ngửa mặt lên trần nhà. Những vệt vôi trắng bong thành từng mảng mỏng lơ thơ sắp sửa rơi. Những đường vỡ lượn quanh như sợi chỉ mảnh chạy ngang chạy dọc. Ở một mình nhiều khi rất ảm đạm nhưng Thanh không nghĩ sẽ chia sẻ cuộc sống này cùng ai. Bạn thân của cô đi học trên mảnh đất Hà Nội này cũng có nhưng trường hai đứa lại ở rất xa nhau. Nhiều khi nói chuyện đến chơi với nhau còn ngại huống hồ mỗi ngày đi học một trong hai đứa lại phải chật vật ngược xuôi Rồi Thanh chẳng thấy những âm thanh nhộn nhạo đó nữa. Cô nằm im lắng tai nghe. Tiếng chổi tre lạo xạo cất lên trong buổi sớm. Yên bình quá. Thanh không mở mắt nhưng đầu óc đã thấy tỉnh táo. Thanh nhớ đến ông nội mình ở nhà sáng sáng cũng đều quét sân bằng chổi tre như thế. Nước mắt Thanh chợt ứa ra chảy vòng quanh má. Từ ngày ông nội mất mẹ cũng quét sân nhưng chỉ tranh thủ quét vào lúc chiều khi mẹ đi làm về. Thành ra Thanh không còn được nghe thấy tiếng chổi tre thân .

TỪ KHÓA LIÊN QUAN