tailieunhanh - Mai Hương Kiếm

Chương 1 - Cuộc ước đấu khốc liệt Mai là sứ giả đầu tiên báo xuân về, dù đông hàn vẫn nở rộ, cùng hai loài cây khác đầy sức sống là thông và trúc trở thành “Tam hữu”, thách thức giá rét mà khoe hương sắc. Xuân vừa chớm, trong một khu rừng gọi là Ngũ Hoa Sơn ở Côn Minh thành ngoại, bên những loài cây trơ trọi giữa mênh mông tuyết trắng, rừng mai vàng rực như một phép mầu. Vô số những cành vàng theo gió dưa hương điểm xuyết tuyết trắng, càng khiến lòng người thêm. | Mai Hương Kiếm Cổ Long Mai Hương Kiếm Tác giả Cổ Long Thể loại Truỵện Kiếm Hiệp Trang 1 626 http Mai Hương Kiếm Cổ Long Chương 1 - Cuộc ưởc đấu khốc liệt Mai là sứ giả đầu tiên báo xuân về dù đông hàn vẫn nở rộ cùng hai loài cây khác đầy sức sống là thông và trúc trở thành Tam hữu thách thức giá rét mà khoe hương sắc. Xuân vừa chớm trong một khu rừng gọi là Ngũ Hoa Sơn ở Côn Minh thành ngoại bên những loài cây trơ trọi giữa mênh mông tuyết trắng rừng mai vàng rực như một phép mầu. Vô số những cành vàng theo gió dưa hương điểm xuyết tuyết trắng càng khiến lòng người thêm ngây ngất. Ở hậu sơn nơi vách đá cao vút tận mây xanh lại càng vàng rực với những cội mai già cả trăm năm tuổi cành lá chen nhau hương hoa đẫm ngát thật không biết còn ở đâu trong trời đất đáng để con người tấm tắc ngợi khen hơn Giữa quang cảnh nên thơ ấy một vị văn sĩ áo nho khăn vấn không biết xuất hiện tự bao giờ chầm chậm bước đi giữa rừng mai. Văn sĩ bước đi chậm nhưng nhẹ nhàng đến nỗi tuyết rơi dầy cả thước vẫn không thấy một vết chân nào. Hướng tới vách núi cao ngất rồi dừng lại dưới một cội mai già ngưng thần nhìn những cánh hoa y phục phất phới trong gió. Trong khung cảnh này nhìn vị nho y văn sĩ giống như một vị thần tiên đứng giữa chốn bồng lai. Ngoại trừ thỉnh thoảng có tiếng gió thổi ra không gian thật yên tĩnh vẳng nghe tiếng côn trùng từ xa dưới chân vách núi những khi gió lặng. Văn sĩ chợt cúi nhặt một cành khô trong tuyết vẫn còn lơ thơ vài cánh hoa bám theo và lạ thay vẫn tươi rói. Chẳng biết vì được lớp tuyết gìn giữ hay là do sức sống mãnh liệt của loài hoa ấy Xa xa có tiếng chân người nhưng cũng vang rất nhỏ. Văn sĩ thần sắc chợt thay đổi nhếch miệng cười rồi tay bỗng phất nhẹ cành mai khô vút đi cắm sâu vào vách đá. Bây giờ mới thấy có mấy nhân ảnh. Chớp mắt đã đến gần tốc độ thật kinh nhân mà người thường không thể tưởng tượng được. Văn sĩ đã phát hiện từ trước miệng vẫn giữ nụ cười trông lãnh đạm như cũ nhưng vẻ mặt trở nên lạnh lùng hơn. Mấy nhân ảnh kia ngang