tailieunhanh - Bút Máu

Lương Sinh người ở Mãn Châu, con nhà thế phiệt, nổi tiếng thông minh đỉnh ngộ từ khi tóc để trái đàọ Lên tám đã giỏi thơ ca, từ phú, ai cũng ngợi khen là bậc thần đồng. Năm lên mười hai, gặp thời loạn ly, cha mẹ đều bị giặc giết. Sinh sầu thảm mấy tháng liền, mất ăn, mất ngủ, lại thêm căn tạng yếu đuối nên lâm bệnh nặng, thần kinh hốt hoảng, luôn luôn giật mình, nằm mơ thấy toàn là máu lửa, sọ xương. May có người cậu đem về săn sóc đêm ngàỵ Sau. | Bút Máu Lương Sinh người ở Mãn Châu con nhà thế phiệt nổi tiếng thông minh đỉnh ngộ từ khi tóc để trái đàọ Lên tám đã giỏi thơ ca từ phú ai cũng ngợi khen là bậc thần đồng. Năm lên mười hai gặp thời loạn ly cha mẹ đều bị giặc giết. Sinh sầu thảm mấy tháng liền mất ăn mất ngủ lại thêm căn tạng yếu đuối nên lâm bệnh nặng thần kinh hốt hoảng luôn luôn giật mình nằm mơ thấy toàn là máu lửa sọ xương. May có người cậu đem về săn sóc đêm ngàỵ Sau nhờ đạo sĩ họ Trình ở núi Hoa Dương dùng biệt dược trị liệu nên được lành bệnh tâm thái trở lại an tĩnh điều hòạ Khi lên mười lăm Sinh được người cậu gởi đến Lã Công một quan thủ hiệu bãi chức từ lâu ở nhà mở trường dạy võ. Sinh học rất chóng nửa năm đã làu thông cả mười hai môn võ bí truyền của nhà họ Lã. Lã Công quý mến một hôm lấy thanh bảo kiếm của mấy mươi đời họ Lã lập công trao cho Sinh luyện tập. Giữa buổi Sinh đang múa kiếm bỗng dừng phắt lại đưa kiếm lên ngửi rồi cau mày kêu lên - Máu người tanh quá Đoạn đem thanh kiếm nộp trả cáo từ mà về. Đến nhà lạy cậu thưa lên - Võ nghệ không phải là con đường cháu nên theọ Máu người chảy trong cơ thể quý vô cùng nhưng dính ra ngoài lại quá hôi tanh. Kẻ cầm lưỡi dao trọn đời sao cho khỏi đổ máu người Điều tàn nhẫn ấy cháu không làm được. Người cậu giận lắm bảo rằng - Mày thực cạn nghĩ phụ cả lòng ta trông đợi lâu naỵ Đành rằng máu người là quý nhưng để máu ấy chảy trong đầu bọn ác nhân thì càng có hại cho người lại càng có tội Lương Sinh cúi thưa - Ai cũng cho mình là phải lấy đâu để nói tốt xấu rõ ràng Làm thiện một cách hăm hở mà không ngờ rằng đấy là điều ác lại càng có tội vì đã lừa mình lừa ngườị Trộm nghĩ binh đao là điều dứt khoát cháu chưa dứt khoát trong người tự thấy không dám theo đuổị Cậu nói - Hoài nghi như thế e rồi không khéo mày tự mâu thuẫn với màỵ Không phân biệt được giả chân thiện ác làm sao có thể tự tin mà sống trên đời Xã hội chưa đâu có thể gọi là chốn thiên đường bên cạnh nhà trường còn có nhà ngục bên cạnh ngòi bút còn có lưỡi dao không thể chỉ lấy một .

TỪ KHÓA LIÊN QUAN