tailieunhanh - Truyện Bóng Ma Trường Áo Tím
Thái ngóc đầu lên để vói rút khăn lông trên đầu giường đặng che mặt mà ngủ, vì đèn chong nóng quá. Rút khăn xong, anh thả rơi đầu xuống thì nghe một cái cộp, rồi lại nghe anh ta la: “ Ui cha ! “ Ở mấy chiếc giường hai bên, ngườI ta rúc rích cười. Anh đã bị bạn kế giường rắn mắc ăn cắp gối lúc anh ngóc đầu lên. Tên ăn cắp là Ngư. Ngư hô: - Nè chụp nè ! Rồi liệng gối Thái theo đường vòng cầu. Gối bay ngang mình Thái rồi rơi. | Bóng Ma Trường Áo Tím Thái ngóc đầu lên để vói rút khăn lông trên đầu giường đặng che mặt mà ngủ vì đèn chong nóng quá. Rút khăn xong anh thả rơi đầu xuống thì nghe một cái cộp rồi lại nghe anh ta la Ui cha Ở mấy chiếc giường hai bên ngườI ta rúc rích cười. Anh đã bị bạn kế giường rắn mắc ăn cắp gối lúc anh ngóc đầu lên. Tên ăn cắp là Ngư. Ngư hô - Nè chụp nè Rồi liệng gối Thái theo đường vòng cầu. Gối bay ngang mình Thái rồi rơi qua giường bên kia. Nguyên đưa tay sẵn để hứng lấy rồi dồi gối qua cho Thoại bên cạnh y như người ta chơi bóng rỗ. Gối chuyền tay mà bay từ giường này đến giường khác Thái rượt theo mãi mà không kịp. Rốt cuộc anh đành trở về giường cuốn mền lạI kê đầu mà nằm. Những người chơi cái trò trẻ con trên đây toàn là ngườI lớn cả trên dưới bốn mươi tuổi đầu. Đó là những thầy giáo ở tỉnh nhân dịp bãi trường về Sàigòn theo học các lớp tu nghiệp tại trường Gia Long. Tất cả ngày xưa đều là lưu trú học sinh ở một trường trung học nào đó ở miền Nam. Cuộc sống chung trong mùa tu nghiệp năm nay bỗng dưng gây lại cái không khí mười mấy năm về trước với những dãy giường sắt ngay hàng thẳng lối với trống điểm giờ ăn giờ tắm giờ nằm vớI bóng đèn chong màu xanh xanh tỏa ánh sáng trăng nhơn tạo xuống những chiếc mùng rung rinh mà trong đó các cậu thiếu niên mơ những mộng đẹp ngoài đời. Ôi cái đời lưu trú năm xưa xa lắm rồi mà nghe sao như là mới hôm qua này thôi Ôi những cái đầu tóc còn dưỡng rẽ ôi những chiếc tủ đầu giường thơm mùi thuốc rệp mà trong đó bao thiếu niên mơ mộng đã xếp kỹ những bức thư xanh những bức thư tím những bức thư hồng cũng như họ đã ủ kín trong lòng non dại của họ niềm yêu bâng quơ tác giả các bức thư kia. Ôi những gói bánh tổ bột gạo đường hạ Biên hòa mà các cậu thiếu niên gặm mòn trong đêm tối như chuột gặm khoai ôi những kỷ niệm xa xưa nay đã đâu rồi Ngày đầu vào trường Gia Long ai nấy lòng cũng quặn thắt đau nghẹn ngào xúc động mà nhìn những dãy nhà giống hệt những dãy nhà của trường Petrus Ký trường Sở Cọp trường Cần Thơ trường Mỹ .
đang nạp các trang xem trước