tailieunhanh - Ebook Tường vi đêm đầu tiên: Tập 2 - Minh Hiểu Khê

Con người ta, nên chăng hãy để những hờn ghen, những thù hận phôi phai theo năm tháng? Con người ta, nên chăng hãy quên những đau đớn của ngày hôm qua để sống cho hiện tại của mình? Đọc Tường vi đêm đầu tiên, bạn đọc sẽ được trải nghiệm quá trình đấu tranh, kiếm tìm những giá trị đích thực. Đó là con đường phải đi qua nhiều đau đớn,. Dưới đây là tập 2 của Tiểu thuyết Tường vi đêm đầu tiên. Mời bạn đọc cùng tham khảo. | Ánh mặt trời đầu thu trong lành và hơi lạnh. Hoa tƣờng vi ngoài cửa sổ chỉ còn lại những phiến lá xanh biếc, nhẹ nhàng đung đƣa trong gió chiều. Ánh mặt trời chiếu lên tấm cửa kính tạo ra những tia sáng chói mắt, rực rỡ nhƣ những vì sao lấp lánh. .Bầu trời đêm đầy sao. "Việt Tuyên, nếu lời cầu hôn của anh còn có hiệu lực." Nằm trên tay anh, cô mỉm cƣời, chỉ về ngôi sao sáng nhất trên bầu trời đêm: "Em muốn một chiếc nhẫn, chiếc nhẫn ấy phải sáng hơn ngôi sao kia." . "Trong gần một tuần, cổ phần của tập đoàn Tạ Thị." Tạ Phố báo cáo những thay đổi mới nhất về tình hình cổ phần của tập đoàn, giọng trầm thấp vang lên trong phòng. Ngồi trên xe lăn, Việt Tuyên nhìn ra phía ngoài cửa sổ. Anh ngồi thẳng, da mặt vẫn tái nhợt, nhƣng đôi môi lại phảng phất chút hồng hồng. Nhìn ánh sáng rực rỡ trên tấm cửa kính, đáy mắt anh dƣờng nhƣ cũng có chút hào quang lấp lánh. "Nhị thiếu gia?" Báo cáo xong, Tạ Phố âm trầm hỏi. Ánh mắt chậm rãi thu hồi, Việt Tuyên suy nghĩ một lát, rồi dặn dò vài câu với Tạ Phố. 1 Tạ Phố ngẩn ngƣời, nhƣng không nói nhiều, một lúc sau đã ra khỏi phòng. Vịn vào xe lăn, ngón tay của Việt Tuyên tái nhợt, hơi nắm chặt lại, sau đó dần thả lỏng. Lồng ngực khẽ thở ra một hơi dài lặng lẽ, ánh mắt anh dừng lại ở khung ảnh trên bàn làm việc. Trong khung ảnh là anh và hình ảnh cô đang nở nụ cƣời tƣơi nhƣ hoa. Cầm lấy khung ảnh. Ngón tay anh khẽ mân mê mái tóc đen dài trên ảnh, đầu ngón tay hơi lạnh, đúng là cảm giác mỗi khi anh chạm vào mái tóc cô. Ngày chụp bức ảnh này, ánh mặt trời rất đẹp, hoa nở rất nhiều, cô ôm anh từ phía sau, hai tay đặt trên vai anh, khuôn mặt nở một nụ cƣời dịu dàng mà rực rỡ kề sát mặt anh, hai đôi mắt cƣời tinh nghịch nhìn ống kính máy ảnh. Nghĩ lại, khóe môi anh lặng lẽ cong lên. Hôm nay là ngày Phan Đình Đình thử lễ phục. Tuy chƣa nhìn thấy bộ lễ phục cô thiết kế, nhƣng anh tin trong trận cạnh tranh với Sâm Minh Mỹ, ngƣời giành thắng lợi chắc chắn sẽ là cô. ***** "Cô Phan!" Ánh mặt trời buổi triều bao trùm con đƣờng, đoàn ngƣời

TỪ KHÓA LIÊN QUAN