tailieunhanh - Tiên Hạc Thần Kim

Hồi 1 - Rừng Mai Đoạt Báu Vật, Song Quái Hành Hung Trung tâm Tương Bắc, vào tiết cuối đông hoa mai đua nở rất nhiều. Đẹp nhất là nơi bờ sông Nguyên Giang, những buổi chiều vàng, khách qua đường không thể không lưu ý. Ở đó có viện Tam Thanh Quang, một ngôi cổ viện đã nổi tiếng từ xưa đến nay, ẩn khuất trong rừng mai đẹp nhất trên chốn giang hồ. Hôm đó, trời mới tinh sương, ánh nắng chưa rải khắp cánh cây kẽ lá, thì trong rừng mai bỗng xuất hiện một thiếu nữ mặc. | Tiên Hạc Thần Kim Lý Liên Chi Tiên Hạc Thần Kim Tác giả Lý Liên Chi Thể loại Truỵện Kiếm Hiệp Trang 1 http Tiên Hạc Thần Kim Lý Liên Chi Hồi 1 - Rừng Mai Đoạt Báu Vật Song Quái Hành Hung Trung tâm Tương Bắc vào tiết cuối đông hoa mai đua nở rất nhiều. Đẹp nhất là nơi bờ sông Nguyên Giang những buổi chiều vàng khách qua đường không thể không lưu ý. Ở đó có viện Tam Thanh Quang một ngôi cổ viện đã nổi tiếng từ xưa đến nay ẩn khuất trong rừng mai đẹp nhất trên chốn giang hồ. Hôm đó trời mới tinh sương ánh nắng chưa rải khắp cánh cây kẽ lá thì trong rừng mai bỗng xuất hiện một thiếu nữ mặc áo hồng tay phải cầm một bó hoa tay trái nhẹ nâng tà áo thoăn thoắt tiến về phía bờ sông. Nét diễm kiều thướt tha trên làn cỏ ướt với dáng điệu ấy với khuôn mặt ấy ai cũng phải công nhận nàng là một tuyệt thế giai nhân. Thiếu nữ đi đến bờ sông dừng chân lại đưa mắt nhìn dòng Nguyên Giang như nóng lòng chờ đợi một tin tức gì. Dòng nước chảy mạnh sóng bủa rạc rào rộp rịp chẳng khác lòng nàng lúc bấy giờ. Nàng nhoẻn một nụ cười mân mê bó hoa mai rồi bứt từng cánh hoa ném xuống mặt sông. Từng cánh hoa bị nước cuốn vùi dập trôi đi làm cho đôi mi nàng hơi cau lại nét tươi vui như không còn trong hồn nhiên nữa. Giữa lúc đó một chiếc ghe nhỏ xuôi dòng từ trên thượng lưu phóng xuống như tên. Chỉ loáng mắt đã thấy một vị hòa thượng mày rậm râu dài đứng ở mũi ghe mặc áo bào trắng dáng người quắt thướt uy nghi. Thoáng thấy vị hòa thượng ấy thiếu nữa tươi hẳn nét mặt vừa đưa tay vẫy vừa reo lên. - Sư phụ Sư phụ Nàng quăng hết bó bông mai xuống sông nhún mình một cái cả tấm thân kiều diễm của nàng vút qua làn nước đáp vào chiếc ghe nhỏ của vị hòa thượng còn đang bập bền xuôi trên mặt sóng. Lão hòa thượng nhíu mày nhìn thiếu nữ mắng yêu - Năm nay con đã mười tám tuổi rồi sắp trưởng thành mà còn nhỏng nhẻo như trẻ con nữa sao Dứt lời hòa thượng đưa tay cầm chiết neo sắt quăng vút vào bờ. Lão vừa buông tay chiếc neo đã móc vào một gốc cây lớn cắm sâu hơn năm tấc. Xem đó đủ biết lão