tailieunhanh - Này em, có phải em...
Tôi thấy anh vào một buổi tối tháng tư trời chi chít những sao, khi tôi đang ngước mặt lên tìm chòm sao Sư Tử thì bắt gặp anh, cũng đang nhìn lên bầu trời. Tôi là một chàng gió, đúng là như vậy đó, một chàng gió thật sự. Tôi mang tình cảm của mình đi khắp nơi, trải qua bao mối tình dài rộng khác nhau, nhưng rồi, gió vẫn chỉ là gió, tất cả chỉ là thoáng qua, còn một lần thực sự yêu - thì tôi chưa có bao giờ. *** Tôi có một sở thích. | Này em có phải em. Tôi thấy anh vào một buổi tối tháng tư trời chi chít những sao khi tôi đang ngước mặt lên tìm chòm sao Sư Tử thì bắt gặp anh cũng đang nhìn lên bầu trời. Tôi là một chàng gió đúng là như vậy đó một chàng gió thật sự. Tôi mang tình cảm của mình đi khắp nơi trải qua bao mối tình dài rộng khác nhau nhưng rồi gió vẫn chỉ là gió tất cả chỉ là thoáng qua còn một lần thực sự yêu - thì tôi chưa có bao giờ. Tôi có một sở thích lạ lùng là thường đi dạo vào mỗi buồi tối muộn một mình phố không một bóng người những ô cửa sổ đã thưa thớt ánh đèn những khoảng trống trong tôi bắt đầu hiện ra rõ ràng đó là sự cô độc sự trống trải mà vào ban ngày tôi cố khỏa lấp bằng những tiếng cười lạc lõng những công việc nhàm chán. Rồi tôi bắt gặp em vào đêm ấy tôi không biết em là ai em tên gì và thậm chí cả khuôn mặt của em cũng chỉ là những đường nét không rõ ràng mờ nhạt. Em ở bên trong phía ô cửa sổ sáng rực ánh đèn kia trên cái tầng bốn cao vút của khu chung cư đối diện em thường hay đứng lặng lẽ ở đó nhìn mông lung qua ô cửa sổ bị chắn bởi những thanh gỗ. Đó là một đêm tháng 5 mưa rào bất chợt đang đi dạo thì tôi phải chạy nhanh sang phía mái hiên kia trú chợt tôi hướng mắt lên một bóng hình nhỏ nhắn khe đưa tay ra ngoài ô cửa sổ hứng những hạt mưa tí tách của bầu trời đêm. Bỗng dưng một cái gì đó là lạ cứ nhói vào tim tôi và tôi đứng sững như thế cứ nhìn hình bóng mờ mờ nhỏ xíu đang hứng những giọt mưa ấy rồi tôi tưởng tượng ra em ra khuôn mặt em chắc đang hạnh phúc lắm. Thế là đã hơn 2 tháng tối nào tôi cũng ghé qua đoạn đường này chỉ là để ngước lên trên kia xem có hình dáng nho nhỏ ấy nữa không và điều mà tôi thấy là ngày nào cô gái ấy cũng đứng đó cả có khi chỉ lặng lẽ nhìn lên trời hay xuống phố hoặc mông lung đi đâu đó nhưng một điều đáng tiếc nho nhỏ là chưa bao giờ em nhìn xuống chỗ tôi đứng dù chỉ một lần. Nếu tình cờ em nhìn xuống tôi tôi sẽ mỉm cười thật dịu dàng và sẽ nhìn thẳng được vào em. Song chưa một lần như thế. Sau các buổi tối đi dạo thì sáng dậy .
đang nạp các trang xem trước