tailieunhanh - Nơi mùa xuân về

Kim không hợp cả tính bố lẫn tính mẹ, khác hẳn với anh Hai. Năm mười tám tuổi, anh Hai Kim đi sang Úc học rồi đi làm, lập gia đình và ở lại đó. Anh Hai xa Việt Nam chắc cũng hơn chục năm rồi. Ở nhà có bố mẹ và mỗi mình Kim nên lúc nào hai người cũng cố chăm sóc và dạy dỗ Kim như với một đứa trẻ. Nói như Thành, người yêu Kim, thì anh trai Kim lúc nào cũng điềm đạm, sâu sắc và cứng rắn, còn Kim là một cô gái đầy. | Nơi mùa xuân vê Kim không hợp cả tính bố lẫn tính mẹ khác hẳn với anh Hai. Năm mười tám tuổi anh Hai Kim đi sang Úc học rồi đi làm lập gia đình và ở lại đó. Anh Hai xa Việt Nam chắc cũng hơn chục năm rồi. Ở nhà có bố mẹ và mỗi mình Kim nên lúc nào hai người cũng cố chăm sóc và dạy dỗ Kim như với một đứa trẻ. Nói như Thành người yêu Kim thì anh trai Kim lúc nào cũng điềm đạm sâu sắc và cứng rắn còn Kim là một cô gái đầy mâu thuẫn bướng bỉnh phức tạp hay càu nhàu và dữ dằn. Thế nên dù có cố gắng thế nào bố mẹ cô cũng phải chịu thua. Ngược lại cô hợp tính anh trai thích nói chuyện với anh. Có chuyện gì Kim đều hỏi qua ý kiến anh Hai rồi tự quyết định kể cả việc ra Đà Nằng làm việc. Ai cũng nói Kim khùng có nhà cửa đàng hoàng ở Sài Gòn bố mẹ lại quen biết rộng cô cũng giỏi giang sao không tìm lấy một công việc ở gần nhà mà làm ở nhà bố mẹ lo có phải sướng không. Kim chỉ cười cô thấy cuộc đời mình không ngừng dịch chuyển được. Vả lại cuộc sống đâu chỉ để sống cần phải thở nữa. Cô cần một chỗ để thở. Thỉnh thoảng Kim quẳng điện thoại vào ngăn tủ rồi chạy ra Hội An chơi với cô bạn đang làm về du lịch ở đó. Thế nên dù bố mẹ gọi điện gần như hằng ngày nhưng câu thường xuyên nói nhất là cằn nhằn sao gọi cho con gái khó thế. Và lần nào cô cũng đùa Bố mẹ mà gọi được mãi thì đó đâu phải là con gái của bố mẹ nữa . Bố cô gắt lên Còn lần nữa là bố bắt về nhà đấy nhé . Số lần như vậy Kim chẳng còn đếm nổi nữa. Thời điểm bước sang năm mới theo lịch Tây và chuẩn bị hết năm cũ theo lịch ta cũng là lúc Kim bận nhất. Những hối thúc về báo cáo sản phẩm từ các sếp những bữa tiệc với đủ loại khách hàng đối tác phải cười mỏi miệng bắt tay mỏi tay. Bất thần anh Hai gọi điện nói đang ở Đà Nằng hỏi nhà Kim. Anh Hai đến dắt theo thằng nhóc tóc màu hạt dẻ có đôi mắt đen láy và nhiều nét giống anh Hai. Thằng cháu cưng mà Kim đã hai ba năm không gặp nay đã là một cậu nhóc lên bốn kháu khỉnh lanh lẹ. Mẹ nó mất khi nó một tuổi anh Hai một mình nuôi con thời gian đó Kim biết anh vất vả và kiên cường

TỪ KHÓA LIÊN QUAN