tailieunhanh - Tấm lòng của cha
Giờ trả bài tập làm văn luôn là giờ sôi động nhất vì thầy giáo thường đọc cho cả lớp nghe hai bài, bài được điểm cao nhất và bài có điểm thấp nhất. Tất nhiên, bài cao điểm được những tràng pháo tay và bài điểm thấp bị cười cợt, chưa kể sau đó còn có nhiều giai thoại. Hôm nay, như thường lệ, thầy mở cặp lấy xấp bài ra là cả lớp nhấp nhổm. Với đề ra là "Hãy kể lại một kỷ niệm sâu sắc của em", thầy nói lớp có bốn mươi học sinh. | Tấm lòng của cha Giờ trả bài tập làm văn luôn là giờ sôi động nhất vì thầy giáo thường đọc cho cả lớp nghe hai bài bài được điểm cao nhất và bài có điểm thấp nhất. Tất nhiên bài cao điểm được những tràng pháo tay và bài điểm thấp bị cười cợt chưa kể sau đó còn có nhiều giai thoại. Hôm nay như thường lệ thầy mở cặp lấy xấp bài ra là cả lớp nhấp nhổm. Với đề ra là Hãy kể lại một kỷ niệm sâu sắc của em thầy nói lớp có bốn mươi học sinh thì chắc chắn sẽ có bốn mươi kỷ niệm khác nhau không như khi chứng minh trích đoạn nào đó bị thầy chê là đơn điệu. Khác thường là thầy đưa xấp bài cho lớp trưởng chỉ giữ lại một bài. Chỉ một Đứa nào cũng nhón người nghểnh cổ cho cao lên một chút để cố nhìn cho ra tên của ai và được mấy điểm nhưng không được. Giỏi văn nhất lớp là Kim Chi. Tuy nhiên dự đoán của chúng tôi tiêu tan khi Kim Chi với tay nhận bài của mình từ tay lớp trưởng. Vậy là thầy giữ lại bài dở nhất rồi Cả lớp chuyển ánh mắt nhìn về phía Cường với tiếng cười khúc khích. Cường thường có những câu văn kiểu như Đi một ngày đàng học một sàng khôn vậy nên chúng ta phải đi nhiều ngày hơn nữa . Nhưng rồi Cường cũng nhận được bài của mình. Vậy thì của ai Làm sao biết trước được bài sẽ đọc lên hôm nay là của ai Trời môn văn. Có khi bài trước mới được sáu điểm với lời phê Lối hành văn trong sáng nên đọc nhiều để dẫn chứng phong phú hơn thì bài sau nhận được ngay điểm bốn với lời phê Quá lan man dông dài . Điểm bảy môn văn của thầy là một ước mơ xa Ngay cả Kim Chi cũng nói vậy. Chúng tôi nhìn theo tay của lớp trưởng cho đến khi bài cuối cùng được phát ra. Chỉ mình Dũng là chưa có. Không hẹn mà cả lớp đều ngạc nhiên nhìn về phía Dũng tác giả bài văn trên tay thầy. Tránh cái nhìn của cả lớp Dũng ngoảnh ra cửa sổ. Không thấy mặt Dũng nhưng có thể thấy rõ hai vành tai và cổ của bạn đỏ ửng. Dũng là học sinh trường huyện mới chuyển về lớp tôi được hai tháng nay. Không có gì nổi trội. Nơi Dũng cái gì cũng bình thường và chưa có gì đặc biệt về môn văn cả. Vậy mà điểm tám. Phải điểm tám .
đang nạp các trang xem trước