tailieunhanh - Không có tiết canh mèo

- Sao cơ ạ? – Tớ hét lên hoảng hốt – Chú sẽ giết con mèo này á? Tớ thấy bên ngoài ầm ĩ nên chạy ra xem. Chú Hoàng đang xách cổ một con mèo màu xám vằn đen, nó giãy giụa liên hồi, kêu gào thảm thiết. Chú ở trọ nhà bà tớ. Là một thủy thủ, chú khỏe khủng khiếp, có giọng cười to và vang, rất hay đùa và cũng rất tốt bụng. - Mèo nhà ai thế ạ? – Tớ hỏi. - Mèo hoang – Chú cười toét – Chú bắt làm thịt đấy | Không có tiết canh mèo - Sao cơ ạ - Tớ hét lên hoảng hốt - Chú sẽ giết con mèo này á Tớ thấy bên ngoài ầm ĩ nên chạy ra xem. Chú Hoàng đang xách cổ một con mèo màu xám vằn đen nó giãy giụa liên hồi kêu gào thảm thiết. Chú ở trọ nhà bà tớ. Là một thủy thủ chú khỏe khủng khiếp có giọng cười to và vang rất hay đùa và cũng rất tốt bụng. - Mèo nhà ai thế ạ - Tớ hỏi. - Mèo hoang - Chú cười toét - Chú bắt làm thịt đấy. Mai cho nhóc nhậu tiết canh mèo - Sao cơ ạ - Tớ hét lên hoảng hốt - Chú sẽ giết con mèo này á Chú bật cười ha hả - Thế bình thường nhóc nhai sống thịt lợn đấy à Phải giết nó rồi mới luộc lên được chứ Lợn gà chó mèo vân vân được sinh ra để cho con người ăn. Chú đang giúp nó - chú lúc lắc bàn tay cầm con mèo - hoàn thành bổn phận Tớ há miệng định cãi nhưng chẳng nghĩ được gì để nói cả. Vậy là tớ cứ đứng đó với cái miệng há hốc nhìn chú nhồi con mèo đã kiệt sức vào bao bố cột chặt lại rồi quẳng đánh uỵch ra vườn cây nghe chú nói với bà Để trong nhà tối nó kêu ngao ngao thì mất ngủ. Tớ là Chíp. Tớ đang bị lương tâm dằn vặt nên tớ phải chạy ngay về nhà tìm ba mẹ. Ba là một nhà môi trường học - tớ cũng chả rõ đấy là nghề gì - còn mẹ là giáo viên lịch sử. Họ có thể giải quyết hầu như mọi vấn đề của tớ. Đến cửa nhà tớ hét toáng - Bố Mẹ Chú Hoàng định ăn thịt một con mèo Hai cũng đang ngồi đó bật cười Chíp nói nghe như chú ấy là quái vật vậy còn mẹ nhíu mày Chuột rõ lắm mà lại đi bẫy mèo. Bắt chuột mà ăn thì hơn. Tớ liền quay sang mẹ Mẹ chú Hoàng làm sai phải không Ừ. Không nên làm thế. Nhưng mình cũng vậy mà. Mình cũng giết lợn để ăn còn gì chú nói bổn phận của các con vật là làm thức ăn cho mình. Vậy con Đà Điểu cũng phải bị ăn thịt hả mẹ - Tớ mếu máo và bắt đầu khóc vì ý nghĩ ấy kinh khủng quá. Mẹ và Hai vội ôm lấy tớ ba thì bỏ quyển sách đang đọc xuống đưa mắt nhìn mẹ. Đợi tớ nín mẹ nói - Không mọi thứ được sinh ra là để sống. Con người làm ra cái bàn này vì vậy cái bàn được tạo ra để phục vụ con người. Còn cây cối các con vật và cả con người nữa được tự nhiên .

crossorigin="anonymous">
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.