tailieunhanh - Cúc hương ngốc dại

Có thể tôi yêu Tuân mà đến mãi sau này mới nhận ra, cũng có thể tôi chỉ mang một hình bóng trọn vẹn của quá khứ ra để lừa dối những dại khờ trong tình cảm hiện tại của mình. Nhà Tuân khá xa nhà tôi. Có những tối Tuân đi học tiếng Anh về, ghé ngang nhà đưa cho tôi một thỏi chocolate rồi lại tất tả đạp xe đi. Lúc nào cậu ấy cũng vội vã, một cái vẻ vội vã rất buồn cười vì đôi khi chẳng có gì để vội cả. Có lẽ, Tuân. | Cúc hương ngôc dại Có thể tôi yêu Tuân mà đến mãi sau này mới nhận ra cũng có thể tôi chỉ mang một hình bóng trọn vẹn của quá khứ ra để lừa dối những dại khờ trong tình cảm hiện tại của mình. Nhà Tuân khá xa nhà tôi. Có những tôi Tuân đi học tiếng Anh về ghé ngang nhà đưa cho tôi một thỏi chocolate rồi lại tất tả đạp xe đi. Lúc nào cậu ấy cũng vội vã một cái vẻ vội vã rất buồn cười vì đôi khi chẳng có gì để vội cả. Có lẽ Tuân không giỏi che giấu xúc cảm nên cậu ấy thường quay đi khi bị tôi nhìn sâu vào mắt. Thành phô vào mùa mưa. Những buổi sớm thức dậy nghe mưa rì rầm ngoài cửa sổ tôi thích thú vô cùng. Không hiểu sao tôi thích màu xám xịt u buồn của bầu trời nặng mây hay mưa giông. Vì An biết đằng sau nó vẫn luôn có mặt trời Tuân từng nói như vậy khi tôi chia sẻ suy nghĩ của mình. Tôi không rõ. Có lẽ Tuân suy nghĩ hơi quá trầm trọng theo chiều hướng trong những cuốn tiểu thuyết cậu ấy hay đọc. Đơn giản chỉ là tôi thích bầu trời màu chì thế thôi. Những ngày mưa tôi ngồi lì bên ban công nhấm nháp mẩu chocolate Tuân mang đến. Tuân luôn mua loại dark chocolate bất chấp tôi than vãn rằng mình chỉ thích loại chocolate sữa hoặc có nhân hạt dẻ. Đó là điều duy nhất Tuân làm trái ý tôi. Riết rồi tôi cũng quen ăn chocolate đắng từ lúc nào không rõ. Và tôi thấy Tuân đúng. Tẻ nhạt biết bao những thỏi chocolate không đắng Nếu quen thuộc và dễ chịu với cảm giác bình yên một mẩu chocolate sữa mang lại làm sao bạn có thể nhận ra rằng dư vị của mẩu chocolate đắng trên miệng rất lâu sau đó bao giờ cũng rất ngọt ngào. Ngọt ngào bất ngờ kỳ lạ. Thi thoảng Tuân đến cùng tôi ngồi trên bancông yên lặng nhìn mưa. Cậu cẩn thận vun lại mấy chậu cúc hương be bé xinh xinh rồi kéo vào sát chân tường. Thử tưởng tượng cơn mưa nặng trình trịch đó giáng xuống mấy khóm hoa mỏng manh này thương quá - Tuân lúng túng giải thích khi tôi nhìn cậu đầy ngạc nhiên thích thú. Hai đứa ngồi đong đưa chân đôi lúc giật bắn mình khi nước mưa lạnh toát nhỏ trúng đỉnh đầu và hít đầy lồng ngực không gian mênh mang