tailieunhanh - Ebook Văn hóa đô thị giản yếu: Phần 2 - Trần Ngọc Khánh.

  Kết cấu phần 2 cuốn sách "Văn hóa đô thị giản yếu" của tác giả Trần Ngọc Khánh gồm  các nội dung: Phần thứ tư - Không gian văn hóa đô thị, Phần thứ năm - Chủ thể văn hóa đô thị, Tài liệu tham khảo, Mục lục. Tham khảo nội dung tài liệu để nắm bắt nội dung chi tiết. | PHẦN THỨ TƯ Không gian văn hóa đô thị Jacques Rigaud Văn hóa không phải một lĩnh vực mà là một phạm vi . Không gian không hẳn là khoảng không vô tận cũng không giản đơn là mặt cắt đồng đại của các thời kỳ văn minh. Giống như thời gian không gian biến đổi liên tục theo các hiện tượng tự nhiên các chu kỳ thời tiết sinh quyển địa mạo và đặc biệt do các tác động của con người. Không gian không nguyên vẹn đứng im mà luôn vận động chuyển hóa. Tự nhiên ban tặng cho con người khung cảnh sống. Đó là môi trường tự nhiên gồm đất đai khí hậu các loài thực vật và động vật. Đất đai là bề mặt diện tích mà trên đó con người chiếm dụng bằng nhiều cách thức khác nhau tạo nên cảnh quan môi trường sống. Con người không chỉ phân bố địa lý trên các địa bàn dân cư mà luôn chuyển động trong các phạm vi không gian nhất định. Các hoạt động của con người là tác nhân làm biến đổi cảnh quan tự nhiên. Người ta gọi đó là không gian xã hội không gian văn hóa không gian kinh tế . Không gian không chỉ là một vùng miền một hệ thống tổ chức cấu trúc hoặc mô hình. Đó là một không gian sống không hoàn toàn giống nhau giữa mọi người mà khác nhau tùy theo giai cấp xã hội nghề nghiệp hoặc bản sắc văn hóa. Đối với các nhà địa lý không gian là một cơ cấu ba tầng gồm có không gian cấu trúc hoặc khách quan không gian sống không gian chuyển động chủ quan gắn với đời sống hằng ngày và không gian văn hóa với các biểu trưng địa lý Bonnemaison 2000 56-57 . Jean Gallais 1976 nhà địa văn hóa ở đại học Rouen phân biệt ba phạm vi của không gian sống77 không gian cấu trúc không gian sinh thái nhân văn và không gian cảm xúc. Chính mối quan hệ giữa không gian và xã hội làm phát sinh các hình thái địa lý mang tính địa phương hương trấn vùng miền và quốc gia dựa trên các nhân tố địa lý kinh tế và chính trị. Tuy nhiên Augustin Bercque trong công trình Sống không gian ở Nhật Bản Vivre 1 espace au Japon 1982 cho rằng thực thể hành chính và chính trị của một vùng không che khuất quan hệ chủ yếu của xã hội với không gian đối