tailieunhanh - Interactions Between Agroecosystems and Rural Communities - Chapter 10

Một cách tiếp cận học tập để quản lý sinh thái nông nghiệp cộng đồng Giới thiệu Một cách tiếp cận học tập đầu tiên Kích thước: Cơ cấu tổ chức cho việc học tập Kích thước Thứ hai: Quy trình Học Kích thước Thứ ba: dụng cụ học tập cụ học tập cho tầm nhìn tương lai của các dụng cụ sinh thái nông nghiệp quản lý học tập Yêu cầu làm rõ vấn đề, quan hệ đối tác, và Trách nhiệm cụ học tập cho Làm rõ đặc điểm của quan hệ đối tác thành công mới dụng cụ. | 10 A Learning Approach to Community Agroecosystem Management Clive Lightfoot Maria Fernandez Reg Noble Ricardo Ramfrez Annemarie Groot Edith Fernandez-Baca Francis Shao Grace Muro Simon Okelabo Anthony Mugenyi Isaac Bekalo Andrew Rianga and Lynette Obare CONTENTS Introduction A Learning Approach First Dimension Organizational Structure for Learning Second Dimension Process for Learning Third Dimension Instruments for Learning Learning Instruments for Future Visioning of Agroecosystem Management Learning Instruments for Clarifying Requirements Partnerships and Responsibilities Learning Instruments for Clarifying Characteristics of Successful New Partnerships Learning Instruments for Reflecting on Agroecosystem Performance Learning Instruments for Reflecting on Partnership Performance Conclusion References INTRODUCTION Farmers local extension workers and nongovernment organization NGO field staff play increasingly more important roles in community-based agriculture and natural resource management projects or programs. Ideas about priority problems and how they might be solved are expected to come from the community. A bottom-up par 2001 by CRC Press LLC ticipatory approach to project design and implementation is the operational hallmark of these projects. Communities rife with conflicts over the exploitation of farmland and natural resources are suddenly expected to work together to conserve nature. Suddenly farming systems that degrade the soil and pollute water resources are expected to become ecologically sound and government and nongovernment institutions that have had little experience working together are asked to form partnerships. Although no one doubts the desirability of these changes little time and few resources are given to bring them about. Project participants are given no time to understand the perspectives of different communities about agroecosystems and their management. Indeed little effort is given to finding out who the stakeholders are let .

TỪ KHÓA LIÊN QUAN