tailieunhanh - Kiến thức lớp 10 Trích diễm thi tập-phân tích tác phẩm

Thuyết minh về Hoàng Đức lương và tựa "trích diễm thi tập" Nói đến Hoàng Đức Lương là phải nói đến bộ sách Trích diễm thi tập. | Kiến thức lớp 10 Trích diễm thi tập-phần 2 Thuyết minh về Hoàng Đức lương và tựa trích diễm thi tập Nói đến Hoàng Đức Lương là phải nói đến bộ sách Trích diễm thi sách khép lại cả một thời kỳ dài sưu tập thơ văn Lý - Trần từ Phan Phu Tiên với Việt âm thi tập đến Dương Đức Nhan với Tinh tuyển chư gia luật thi. Ý nghĩa của Trích diễm thi tập xưa nay từng được đánh giá rất cao ở chỗ sau chính sách hủy diệt văn hóa tàn khốc của nhà Minh hồi đầu thế kỷ XV thì đến thập niên cuối thế kỷ Hoàng Đức Lương đã có công tìm kiếm lưu chép cho hậu thế đến 15 cuốn trên thực tế chỉ còn 6 cuốn về thi ca các triều đại trước Lê sơ. Sau này nhiều nhà sưu tầm nghiên cứu khác từ cổ đến cận hiện và đương đại cũng đã phải dựa vào đó rất nhiều để tiếp tục bồi đắp vốn văn chương cổ. Do đó ngoài ý nghĩa văn học sử Trích diễm thi tập còn có ý nghĩa to lớn đối với văn hóa văn hiến nước nhà. Trước hết tác giả nêu bật được một quan niệm về thơ bằng cách dùng hình ảnh so sánh thú vị Đối với thơ ca người xưa thường ví với nem chả hoặc ví với gấm vóc. Nem chả là vị rất ngon ở đời gấm vóc là mầu rất đẹp ở đời. Phàm người có miệng có mắt ai cũng quý trọng mà không vứt bỏ khinh thường. Có điều là sắc đẹp của thơ lại ở ngoài mọi sắc đẹp mắt thường không thấy được cũng vậy vị ngon của thơ lại ở ngoài mọi vị ngon miệng thường không nếm thấy. Chỉ có thi nhân mới có thể thấy được sắc đẹp đó nếm được vị ngon đó . Như thế Hoàng Đức Lương cho rằng thơ là phải đẹp mà phải ở ngoài mọi sắc đẹp nghĩa là cái đẹp thông thường theo quan niệm của người đời là không thể so được. Vậy vẻ đẹp của thơ phải là vẻ đẹp mang tính vĩnh cửu nó không bị biến chất không bị mọi thứ tư duy thông thường xâm thực. Thơ không theo quy luật chung của cái đẹp thông thường. Thơ đã thế người làm ra thơ cũng là loại người đặc biệt khác thường mới có thể thấy và nếm được thơ. Ở đây theo quan niệm của Hoàng Đức Lương thì thi nhân vừa là người sáng tác vừa là người thưởng thức phê bình. Quan niệm như thế nên khi làm sách Hoàng Đức Lương .