tailieunhanh - Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ - Nguyễn Nhật Ánh

Tác phẩm gồm những câu chuyện nhỏ xoay xung quanh 4 đứa trẻ trong cùng một khu xóm là con Tủn, con Tí sún, thằng Hải còi và thằng cu Mùi. Trong đó, người kể chuyện là cu Mùi dưới hình thức kể song song của "thằng cu Mùi" lúc bé và nhận xét, đánh giá hết sức hóm hỉnh của "ông Mùi" khi đã gần 50 tuổi. Tác phẩm gồm 12 chương là 12 câu chuyện khác nhau. Mời các bạn cùng đọc và cảm nhận tác phẩm. | nguycn nhật ánh Chotoi xin một vé đi tuoj thơ Bàn e-t Cck này dũ Nhó van Nguyen Nhật Ánh vá NXB Tré đóng gtìpváo ThuVrên Onlrie. hgh úm cầm moi hãnh vi sao chép phát Lán bán fr-boo này vứ muc d ch thưong mai boàccác Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ. Robert Rojdesvensky CHƯƠNG 1 đã hết một ngày tóm lại là rtỊStlỴẺil inh Cbotợi xin một VẺ đì Một ngày tôi chợt nhận thấy cuộc sống thật là buồn chán và tẻ nhạt. Năm đó tôi tám tuổi. Sau này tôi cũng nhiều lần thấy cuộc sống đáng chán khi thi trượt ở tuổi mười lăm thất tình ở tuổi hăm bốn thất nghiệp ở tuổi ba mươi ba và gặt hái mọi thành công ở tuổi bốn mươi. Nhưng tám tuổi có cái buồn chán của tuổi lên tám. Đó là cái ngày không hiểu sao tôi lại có ý nghĩ rằng cuộc sống không có gì để mà chờ đợi nữa. Rất nhiều năm về sau tôi được biết các triết gia và các nhà thần học vẫn đang loay hoay đi tìm ý nghĩa của cuộc sống và tới Tết Ma Rốc họ cũng chưa chắc đã tìm ra. Nhưng năm tôi tám tuổi tôi đã thấy cuộc sống chả có gì mới mẻ để khám phá. Vẫn ánh mặt trời đó chiếu rọi mỗi ngày. Vẫn bức màn đen đó buông xuống mỗi đêm. Trên mái nhà và trên các cành lá sau vườn gió vẫn than thở giọng của gió. Chim vẫn hót giọng của chim. Dế ri ri giọng dế gà quang quác giọng gà. Nói tóm lại cuộc sống thật là cũ kỹ. Cuộc sống của tôi còn cũ kỹ hơn nữa. Mỗi đêm trước khi đi ngủ tôi đã biết tỏng ngày mai những sự kiện gì sẽ diễn ra trong cuộc đời tôi. Tôi kể ra nhé Sáng tôi phải cố hết sức để thức dậy trong khi tôi vẫn còn muốn ngủ tiếp. Tất nhiên là trước đó tôi vẫn giả vờ ngủ mê mặc cho mẹ tôi kêu khản cả giọng rồi lay lay người tôi nhưng dĩ nhiên tôi vẫn trơ ra như khúc gỗ cho đến khi mẹ tôi cù vào lòng bàn chân tôi. Khi đặt chân xuống đất rồi tôi phải đi đánh răng rửa mặt tóm lại là làm vệ sinh buổi sáng trước khi bị ấn vào bàn ăn để uể oải nhai chóp chép một thứ gì đó thường là không hợp khẩu vị. Mẹ tôi luôn luôn quan tâm đến sức khỏe và cụ thể hóa mối quan tâm của mình bằng cách bắt tôi và cả nhà ăn những món ăn có nhiều chất dinh dưỡng trong

crossorigin="anonymous">
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.