tailieunhanh - Đội Đặc Nhiệm TK1 Phần 4
Chiếc trực thăng đang nghiêng sườn về phía tôi, gần như đối diện qua vòm lá. Tôi lạnh lùng nâng súng lên, cùng lúc tên phi công ngoảnh sang và nhìn thấy. Mặt nó nghệt ra, vì kinh ngạc chứ không phải hoảng sợ, nó chưa kịp sợ. | bật dậy trong chớp mắt đã đứng vững hai chân trên nhánh cây khô lưng dựa vào đoạn thân cây tróc vỏ cụt ngọn. Luồng gió cánh quạt thốc tới ép người tôi vào thân cây nên càng vững. Chiếc trực thăng đang nghiêng sườn về phía tôi gần như đối diện qua vòm lá. Tôi lạnh lùng nâng súng lên cùng lúc tên phi công ngoảnh sang và nhìn thấy. Mặt nó nghệt ra vì kinh ngạc chứ không phải hoảng sợ nó chưa kịp sợ. Không ngờ tới việc đối thủ dám leo lên cao để đối mặt nó đã quá chủ quan khi sà xuống thấp và bây giờ phải trả giá không phải cho sự chủ quan mà cho tất cả những gì nó và đồng bọn đã gây ra cho tôi cho đồng đội tôi. Qua đường ngắm tôi thấy tên phi công quờ tay định làm động tác gì đó nhưng muộn rồi Tôi nhẹ nhàng siết cò xả hết tất cả những viên đạn còn lại vào nó vào bóng người phía sau nó và biết chắc chắn trúng đích. Khi dồn hết tinh lực vào đường đạn người xạ thủ cảm nhận được viên đạn trúng đích ngay lúc bóp cò. Mọi việc còn lại diễn ra như trong một đoạn phim hoạt họa tên phi công ngất đầu trên ghế lái chiếc trực thăng theo đà bay tới chòng chành chao đảo nhưng lần này không phải trổ tài tránh đạn mà là để chúc đầu lao thẳng xuống mé rừng. Nó va vào hết cây này đến cây khác rồi đâm sầm xuống đất cánh quạt chém lá bay tơi tả một vạt cây rừng rung chuyển dữ dội động cơ còn gắng lạch phạch vài tiếng nữa rồi mới câm hẳn. Tôi nín thở chờ một ánh lửa bùng lên kèm theo tiếng nổ nhưng. Không có gì cả Cây cối trở lại yên tĩnh như không hề biết đến một cuộc đọ súng quyết liệt vừa xây ra không hề có những tiếng nổ tiếng gẩm rú phát ra từ những sản phẩm của nền văn minh cơ khí vốn xa lạ với bản chất hoang dã của rừng. Chợt thấy toàn thân bủn rủn tôi phải vòng tay ôm cứng lấy thân cây khô mới khỏi ngã. Mệt nhọc và căng thẳng của trận quyết đấu đã vắt kiệt những giọt năng lượng cuối cùng trong người. Chật vật mãi tôi mới xuống được mặt đất. Nằm vật bên gốc cây tôi mở nắp bi đông đưa lên liệng uống một ngụm mật ong. Không thể uống nhiều được lúc này mà say đứ đừ ra đây là chết. Lát
đang nạp các trang xem trước