tailieunhanh - Thực tại và chủ thể phát ngôn trong "Những linh hồn chết" của Gogol

Như vậy, ta có thể liên hệ: nhà văn là loại “chết” trên văn bản nghệ thuật của anh ta khi anh ta bộc lộ “nhân cách cá nhân” có liên quan đến cái “tôi” tác giả hay “người kể chuyện-tác giả”. | Thực tại và chủ thê phát ngôn trong Những linh hồn chết của Gogol Như vậy ta có thể liên hệ nhà văn là loại chết trên văn bản nghệ thuật của anh ta khi anh ta bộc lộ nhân cách cá nhân có liên quan đến cái tôi tác giả hay người kể chuyện-tác giả . Chủ thể phát ngôn sẽ được thay thế bằng khái niệm cái Tôi-Gốc Je-Origine 13 . Lí thuyết này liên quan đến thời gian phát ngôn của cái Tôi-Gốc trong tọa độ không-thời gian liên quan đến thì của động từ. Điều này hơi xa với truyền thống ngôn ngữ của ta nên tôi không đi sâu . Cái Tôi-Gốc là đối tượng của trần thuật không được tham chiếu cho cái Tôi-Gốc có thực mà vào những cái Tôi-Gốc hư cấu 14 . Thực ra đây lại là cái tôi - người kể chuyện ở ngôi thứ nhất và cái tôi đó đương nhiên không phải là chính tác giả lại là điều không còn phải bàn . Tác giả đã lấy một câu trần thuật Rồi Ngài Arnoldsen long trọng chúc đôi tân hôn. và giả định nó nằm trong một bức thư lúc đó nó có một chủ thể phát ngôn người viết thư thực sự. Nhưng câu văn này sẽ có một tính chất hoàn toàn khác thực ra nó được lấy từ tiểu thuyết Gia đình Buddenbrood lúc đó tôi in đậm Nó thuộc về một cảnh thuộc về một thực tại hư cấu tồn tại bởi chính nó và với tư cách hư cấu nó hoàn toàn độc lập với chủ thể phát ngôn như một thực tại có thực có khả năng như thế. Nếu một thực tại có thực đang tồn tại 15 bởi vì nó đangtồn tại thì một thực tại hư cấu chỉ tồn tại bởi vì nó được kể ra cũng như một thực tại sân khấu chỉ tồn tại như thế bởi vì nó được sản sinh ra thông qua những phương tiện ứng dụng ở hình thức sân khấu 16 . Cả thực tại có thực cũng như thực tại hư cấu đều không phụ thuộc vào chủ thể phát ngôn chỉ khác thực tại có thực đã có trên đời Tháp Rùa còn thực tại hư cấu do tôi bịa ra ví dụ Nhà tôi ở trên cung trăng . Tiếp theo Ta thấy điều đó hư cấu sử thi cái điều được kể không phải là một đối tượng cho trần thuật. Tính hư cấu của nó nghĩa là cái không-thực tại non-réalité của nó báo cho biết rằng nó không tồn tại độc lập với hành vi trần thuật rằng nó .

TÀI LIỆU LIÊN QUAN
TỪ KHÓA LIÊN QUAN