tailieunhanh - Nghệ thuật đương đại 2011: giữa quyết liệt và bảo thủ

Với tất cả những kêu ca và phàn nàn về một môi trường hoạt động nghệ thuật khó khăn, đời sống sinh hoạt nghệ thuật đương đại của năm 2011 vẫn tương đối phong phú. Gần như tuần nào cũng có ít nhất một sự kiện xảy ra, một triển lãm được khai mạc. Các hoạt động không chỉ tập trung tại một khu vực, mà trải đều ở Hà Nội, TP Hồ Chí Minh và cả ở Huế. Điều đáng chú ý nữa là vai trò của các cơ quan văn hóa nước ngoài như Viện Gớt,. | Nghệ thuật đương đại 2011 giữa quyết liệt và bảo thủ Với tất cả những kêu ca và phàn nàn về một môi trường hoạt động nghệ thuật khó khăn đời sống sinh hoạt nghệ thuật đương đại của năm 2011 vẫn tương đối phong phú. Gần như tuần nào cũng có ít nhất một sự kiện xảy ra một triển lãm được khai mạc. Các hoạt động không chỉ tập trung tại một khu vực mà trải đều ở Hà Nội TP Hồ Chí Minh và cả ở Huế. Điều đáng chú ý nữa là vai trò của các cơ quan văn hóa nước ngoài như Viện Gớt Hội đồng Anh hay L Espace của Pháp đã giảm thiểu đi nhiều ngược lại các phòng tranh và không gian nghệ thuật do cá nhân điều hành hoạt động tương đối đều. Có vẻ như khu vực tư nhân đã trở thành người gánh vác chính trong việc đưa nghệ thuật đương đại đến với công chúng. Nếu như kiếm tiền từ làm nghệ thuật còn khó khăn thì dường như việc kiếm tiền từ chỗ khác để làm nghệ thuật đã dễ dàng hơn nhiều. Về nội dung 2011 cũng tương đối đa dạng với các giọng nói phong cách và chủ đề khác nhau. Không có tham vọng đề cập tới tất cả những điều đáng lưu ý trong khuôn khổ bài viết này tôi muốn nhấn mạnh tới ba nét thú vị nổi lên sự quyết liệt của phụ nữ những tiếp cận khác và chủ nghĩa bảo thủ mới. Sự quyết liệt của phụ nữ Nếu như những nghệ sĩ nam của thế hệ đầu của nghệ thuật đương đại là những người đầu tiên mang thế giới nội tâm mình vào tác phẩm một hành động mới mẻ trong môi trường nghệ thuật mòn mỏi và sáo rỗng của 15 năm trước thì dường như các nghệ sĩ nữ là những người bây giờ tiếp tục hành trình mổ xẻ và tự vấn bản thân này. Và họ làm việc đó một cách quyết liệt tới mức ta có cảm giác nó liên quan tới việc sống còn của họ. Lý Trần Quỳnh Giang và Lại Thị Diệu Hà là những ví dụ điển hình cho xu hướng này. Trong Ôm à triển lãm mang tính tự sự gần đây nhất của Lý Trần Quỳnh Giang tại Vietart Center sự cô đơn lặng lẽ toát ra từ các chân dung chỉ toàn là mắt và những ngón tay khẳng khiu. Ở một nhóm tranh khác những hình khỏa thân nữ của chị cũng có những cái nhìn ám ảnh không buông tha như vậy. Cái đau được .

TỪ KHÓA LIÊN QUAN
crossorigin="anonymous">
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.