tailieunhanh - “Mỹ học là đạo đức học của ngày mai”
Nhà phê bình nghệ thuật Phan Cẩm Thượng - Tranh Quốc Thái Xưa kia khi một cô gái quá chải chuốt, người già thường bảo "Người đẹp chẳng mài ra mà ăn đâu” và "Cái nết đánh chết cái đẹp” ở những thời kỳ miếng cơm, manh áo day dứt hàng ngày tưởng như không ai chú trọng đến hình thức nữa. Trên thực tế cái đẹp, sự hướng tới những hình thức văn hóa nghệ thuật, tính làm đỏm, ưa trang trí dường như là một bản tính tự nhiên của muôn loài và con người, bất kể hoàn cảnh. | Mỹ học là đạo đức học của ngày mai Nhà phê bình nghệ thuật Phan Cẩm Thượng - Tranh Quốc Thái Xưa kia khi một cô gái quá chải chuốt người già thường bảo Người đẹp chẳng mài ra mà ăn đâu và Cái nết đánh chết cái đẹp ở những thời kỳ miếng cơm manh áo day dứt hàng ngày tưởng như không ai chú trọng đến hình thức nữa. Trên thực tế cái đẹp sự hướng tới những hình thức văn hóa nghệ thuật tính làm đỏm ưa trang trí dường như là một bản tính tự nhiên của muôn loài và con người bất kể hoàn cảnh sống ra sao. Nghệ thuật xuất hiện ngay từ thời Tiền sử khi mà mức sống rất thấp và hoang dã. Những sắc tộc canh tác săn bắn phụ thuộc nhiều vào thiên nhiên tự cung tự cấp và tiền gần như không có thì sự hướng tới cái đẹp lại có tính chất hàng ngày. Thẩm mỹ là một nhu cầu tự nhiên và đương nhiên tùy từng mức độ tôn giáo và triết lý sống. Nói đến cái đẹp là nói theo nghĩa hẹp nói đến thẩm mỹ thì có vẻ rộng hơn. Mỹ bên ngoài chính là sự tô chức hình thức của văn hóa sông bên trong chính là tinh thần của các giác quan. Công cụ cũng cân đôi mài rũa thì tính năng càng cao do vậy mà cũng đẹp. Xã hội Việt Nam thời xưa quần cư trong làng xã kinh tế không cao nhưng đạt đến mức độ văn hóa nhất định lấy tam giáo Nho - Lão - Phật làm cơ sở tinh thần và lấy cảm quan hài hoà với thiên nhiên đạo đức gia phong đúc kết thành quan niệm thẩm mỹ. Giấy rách giữ lấy lề Lá lành đùm lá rách răng đen áo tứ thân khăn mỏ quạ yếm thắm nón thúng quai thao. là quan niệm sông và thị hiếu thường nhật. Cái đẹp nằm trong cái nghèo bần nhi lạc nghèo mà vui . Trong sự đơn sơ thô phác về hình thức tinh tế về tình người thêm một việc chẳng bằng bớt đi một việc nhường nhịn làm lành rất muôn nhưng tỏ ra nhún nhường e ấp. Tất cả lâu dần đúc kết thành một lôi sông thanh đạm với một trình độ thẩm mỹ đồng đều và khá cao. Từ một ngôi nhà lá nhà tranh vách đất căn nhà gỗ đến một ngôi chùa ngôi đình đồ sộ khác nhau về mức độ đầu tư kinh tế và công phu xây cất nhưng lại thông nhất chung ở một tinh thần thẩm mỹ coi con người như một .
đang nạp các trang xem trước