tailieunhanh - Nhớ lại và suy nghĩ - Chương 1: Thời thơ ấu và thanh niên

Khi đã luống tuổi, người ta khó mà nhớ hết những gì đã xảy ra trong đời mình. Năm tháng, sự kiện và công việc đã xoá mất khá nhiều trong trí nhớ tất cả những gì trong thời thơ ấu và thanh niên. Nhớ chăng được chỉ là những điều không thể quên đi. Tôi sinh ngày 19-11-1896 (lịch cũ) trong một ngôi nhà nằm ở giữa làng Xtơ-ren-cốp-ca, tỉnh Calu-ga. Ngôi nhà đó rất cũ kỹ, một góc đã bị lún. Trải qua thời gian, rêu và cỏ đã mọc kín tường và mái. Trong nhà chỉ có. | Nhớ lại và suy nghĩ_Phần 1 Chương 1 Thời thơ ấu và thanh niên Khi đã luống tuổi người ta khó mà nhớ hết những gì đã xảy ra trong đời mình. Năm tháng sự kiện và công việc đã xoá mất khá nhiều trong trí nhớ tất cả những gì trong thời thơ ấu và thanh niên. Nhớ chăng được chỉ là những điều không thể quên đi. Tôi sinh ngày 19-11-1896 lịch cũ trong một ngôi nhà nằm ở giữa làng Xtơ-ren-cốp-ca tỉnh Ca-lu-ga. Ngôi nhà đó rất cũ kỹ một góc đã bị lún. Trải qua thời gian rêu và cỏ đã mọc kín tường và mái. Trong nhà chỉ có mỗi một phòng có hai cửa sổ. Cha mẹ tôi cũng không biết ai đã cất ngôi nhà này từ bao giờ. Theo các người đã sống lâu năm ở đây kể lại thì hồi xưa có một người đàn bà goá không có con tên là An-nu-sca Giu-cô-va ở nhà này. Để đỡ cô quạnh bà đã nhận ở trại mồ côi một đứa bé 2 tuổi về nuôi - đó là cha tôi. Không người nào rõ bố mẹ đẻ của đứa bé ấy là ai vả lại cha tôi cũng không cố công tìm hiểu gốc tích của mình nữa. Chỉ biết rằng một người đàn bà nào đó đã bỏ đứa bé mới 3 tháng ở trước cửa nhà nuôi trẻ mồ côi với một tấm giấy ghi Con tôi tên là Côn-stăn-tin . Không ai biết được tại sao người đàn bà tội nghiệp ấy lại phải bỏ con mình trên thềm nhà nuôi trẻ mồ côi. Người đó đã dẫn tới hành động như thế vì thiếu tình thương con Hay đúng hơn hết là vì lâm vào một hoàn cảnh khó khăn không lối thoát Khi bà mẹ nuôi chết cha tôi đã gần 18 tuổi. Cha tôi vào học nghề thợ giày ở làng U-gốt-xki Da-vốt. Sau này cha tôi kể lại rằng học nghề chủ yếu chỉ là làm công việc vặt trong nhà. Lại còn phải giữ con cho chủ và chăn nuôi gia súc. Học như vậy được chừng 3 năm thì cha tôi đi tìm chỗ khác. Cha tôi đi bộ đến Mát-xcơ-va và cuối cùng tìm được việc làm ở xưởng giày Vây-xơ. Xưởng Vây-xơ còn có cửa hàng giày mẫu nữa. Tôi không biết chi tiết nhưng theo cha tôi kể thì ông cũng nằm trong số nhiều công nhân bị đuổi và trục xuất khỏi Mát-xcơ-va sau sự kiện năm 1905 vì đã tham gia biểu tình. Từ đó cho đến khi chết vào năm 1921 ông chỉ làm nghề thợ giày và làm ruộng không đi ra khỏi .

TÀI LIỆU LIÊN QUAN
TỪ KHÓA LIÊN QUAN