tailieunhanh - Các bước xây dựng mô hình DFD

Chỉ gồm 1 ô xử lý được đánh số là 0. Xung quanh ô xử lý là các đầu-cuối (terminator) (tác nhân ngoài, tức là các loại thực thể đối tượng ngoài). Cần thiết thì đưa thêm BAN QUẢN LÝ vào thành đầu-cuối mới. Các dòng dữ liệu từ các đầu-cuối vào ô xử lý, các dòng dữ liệu từ ô xử lý ra các đầu-cuối. Ở mức 0: chưa xuất hiện các kho dữ liệu | Các bước xây dựng mô hình DFD: Cấp 0 (Mức khung cảnh): Chỉ gồm 1 ô xử lý được đánh số là 0. Xung quanh ô xử lý là các đầu-cuối (terminator) (tác nhân ngoài, tức là các loại thực thể đối tượng ngoài). Cần thiết thì đưa thêm BAN QUẢN LÝ vào thành đầu-cuối mới. Các dòng dữ liệu từ các đầu-cuối vào ô xử lý, các dòng dữ liệu từ ô xử lý ra các đầu-cuối. Ở mức 0: chưa xuất hiện các kho dữ liệu. Cấp 1 (Mức đỉnh): Lần lượt tạo các ô xử lý (đánh số từ 1 trở đi): Lưu trữ danh mục cơ bản (các loại thực thể cơ bản). Lưu trữ đối tượng ngoài (loại thực thể đối tượng ngoài). Các ô xử lý nghiệp vụ (loại thực thể nghiệp vụ) và chi tiết của nghiệp vụ (Chi tiết hóa đơn, Chi tiết Phiếu nhập, Chi tiết Phiếu xuất, ) nếu có. Các ô xử lý Tìm kiếm và Thống kê/Báo cáo. Từ cấp 1 trở đi, bắt đầu xuất hiện các kho dữ liệu. Cấp 2 (Mức dưới đỉnh): Nếu các ô xử lý ở cấp 1 chưa rõ (phức) thì lần lượt phân rã chi tiết các ô đó ở cấp 2 (tương tự cho cấp 3, 4, ), đến khi ô xử lý rõ nghĩa (đơn) thì dừng. Cách đánh số ô xử lý ở cấp 2: Phân rã ô xử lý số 1 ở cấp 1 thành 2 ô xử lý, đánh số là: và . Một vài kinh nghiệm: Chú ý cách đặt tên cho danh mục cơ bản (danh từ), đối tượng ngoài (danh từ), kho dữ liệu (danh từ), dòng dữ liệu (danh từ), ô xử lý nghiệp vụ (động từ). Trong cùng 1 cấp, thường chỉ gồm 7-9 ô xử lý, nếu có hơn, ta gom các ô xử lý gần giống nhau (cùng loại: cơ bản, đối tượng ngoài, nghiệp vụ) thành 1 ô duy nhất và tiếp tục phân rã ở cấp sau. Với 1 ô xử lý, phải có dòng dữ liệu vào và ra. Mọi dòng dữ liệu ra của một ô xử lý phải dựa vào dòng dữ liệu vào của ô xử lý đó (điều kiện cần). Một vài kinh nghiệm: Chỉ những dữ liệu nào thật cần cho ô xử lý mới đưa vào (điều kiện đủ). Một ô xử lý nên độc lập chức năng với ô xử lý khác. Nếu đi vào một cấp chi tiết mà có thêm kho dữ liệu mới hay đầu-cuối mới thì vẫn xem là hợp lý. Việc phân cấp ô xử lý có tính chủ quan của người phân cấp nên có việc thiết kế giao diện khác nhau của cùng một chương trình. | Các bước xây dựng mô hình DFD: Cấp 0 (Mức khung cảnh): Chỉ gồm 1 ô xử lý được đánh số là 0. Xung quanh ô xử lý là các đầu-cuối (terminator) (tác nhân ngoài, tức là các loại thực thể đối tượng ngoài). Cần thiết thì đưa thêm BAN QUẢN LÝ vào thành đầu-cuối mới. Các dòng dữ liệu từ các đầu-cuối vào ô xử lý, các dòng dữ liệu từ ô xử lý ra các đầu-cuối. Ở mức 0: chưa xuất hiện các kho dữ liệu. Cấp 1 (Mức đỉnh): Lần lượt tạo các ô xử lý (đánh số từ 1 trở đi): Lưu trữ danh mục cơ bản (các loại thực thể cơ bản). Lưu trữ đối tượng ngoài (loại thực thể đối tượng ngoài). Các ô xử lý nghiệp vụ (loại thực thể nghiệp vụ) và chi tiết của nghiệp vụ (Chi tiết hóa đơn, Chi tiết Phiếu nhập, Chi tiết Phiếu xuất, ) nếu có. Các ô xử lý Tìm kiếm và Thống kê/Báo cáo. Từ cấp 1 trở đi, bắt đầu xuất hiện các kho dữ liệu. Cấp 2 (Mức dưới đỉnh): Nếu các ô xử lý ở cấp 1 chưa rõ (phức) thì lần lượt phân rã chi tiết các ô đó ở cấp 2 (tương tự cho cấp 3, 4, ), đến khi ô xử lý rõ nghĩa (đơn) thì dừng. Cách đánh số ô xử

TỪ KHÓA LIÊN QUAN