tailieunhanh - Ma chân
Một người đàn ông bước vào phòng khám một cách khập khiễng , trông sắc mặt xanh xao, vô cảm. Khi tôi hỏi có thể giúp gì được không, ông nói chân của ông bị thương. Sau khi hỏi bệnh, tôi tiến hành khám tim và lưỡi của ông. Rồi tôi để ông nằm nghỉ và làm một số việc. Khi tôi trở ra, ông đang nằm trên giường khám bệnh, bên cạnh có một chiếc chân giả. Chân ông đã bị cắt đến khớp háng. Khi ông thấy tôi đang nhìn chằm chằm vào chiếc chân giả, bầu không. | Ma chân Một người đàn ông bước vào phòng khám một cách khập khiễng trông sắc mặt xanh xao vô cảm. Khi tôi hỏi có thể giúp gì được không ông nói chân của ông bị thương. Sau khi hỏi bệnh tôi tiến hành khám tim và lưỡi của ông. Rồi tôi để ông nằm nghỉ và làm một số việc. Khi tôi trở ra ông đang nằm trên giường khám bệnh bên cạnh có một chiếc chân giả. Chân ông đã bị cắt đến khớp háng. Khi ông thấy tôi đang nhìn chằm chằm vào chiếc chân giả bầu không khí trở nên nặng nề. Tôi và ông tránh tiếp xúc bằng mắt và đều giữ im lặng. Tôi chờ được nghe ông kê còn ông thì chờ câu hỏi của tôi. Tôi lên tiếng trước Bác cảm thấy đau như thế nào Đau quặn nhói hay đau như dao đâm Đau từng cơn liên tục hay âm ỉ Ông lặng yên không mở miệng và nhìn tôi như thê không muốn trả lời. Sau một lúc ông ấy thở dài Nếu nói thật anh có thê nghĩ tôi là một người tâm thần. Không một bác sĩ nào tin tôi cả. Họ đều cho rắng vấn đề nằm ở tinh thần của tôi. Đó là cơn đau do tôi tưởng tượng ra. Mặc dù chân tôi đã bị cắt bỏ nhưng thực sự nó vẫn còn rất đau. Tôi hỏi ông - Vì sao cái chân của bác lại bị cắt - Có 1 khối u. Các bác sĩ không chắc chắn có một lang băm thi rớt nhiều lần ở trường y bằng cách luồn lách cũng có bằng bác sĩ đ ã cắt cái chân của tôi một cách ngớ ngẩn. Khi lắng nghe câu chuyện tôi thấy lạnh dọc sống lưng. Đầu tôi như không còn một giọt máu. Tôi nghĩ rằng dù cái chân của ông không còn tồn tại ở không gian này nữa nhưng nó vẫn đang rên rỉ và khiếu nại ở không gian khác vì nó không đáng bị cắt bỏ. Tôi nhận ra từ nãy tới giờ ông ấy cố .
đang nạp các trang xem trước